Search Our Blog

Dec 26, 2008

Lễ Thánh Gia Thất(Lc 2,22- 40): Tiến dâng Ðức Giêsu cho Thiên Chúa

Hạt Giống Nảy Mầm
Lễ Thánh Gia Thất
Lc 2,22- 40
Tiến dâng Ðức Giêsu cho Thiên Chúa


Tin Mừng :
(22) Khi đã đến ngày lễ thanh tẩy của các ngài theo luật Môsê, bà Maria và ông Giuse đem con lên Giêrusalem, để tiến dâng cho Chúa, (23) như đã chép trong Luật Chúa rằng: "Mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của thánh, dành cho Chúa", (24) và cũng để dâng của lễ theo Luật Chúa truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non. (25) Và này đây, tại Giêrusalem, có một người tên là Simêon. Ông là người công chính và sùng đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của Ítraen, và Thánh Thần hằng ngự trên ông. (26) Ông đã được Thánh Thần linh báo cho biết là ông sẽ không thấy cái chết trước khi được thấy Ðấng Kitô của Ðức Chúa. (27) Ðược Thần Khí dun dủi, ông lên Ðền Thờ. Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giêsu đem con tới để chu toàn tập tục Luật đã truyền liên quan đến Người, (28) thì ông ẵm lấy Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa rằng:
Bài ca "An Bình Ra Ði" (Nunc dimittis)
(29) Muôn lạy Chúa, giờ đây
theo lời Ngài đã hứa,
xin để tôi tớ này được an bình ra đi.
(30) Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ
(31) Chúa đã dành sẵn cho muôn dân:
(32) Ðó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại,
là vinh quang của Ítraen Dân Ngài.
Ông Si-mê-on nói tiên tri
(33) Cha mẹ Hài Nhi ngạc nhiên vì những lời ông Simêon vừa nói về Người. (34) Ông Simêon chúc phúc cho hai ông bà, và nói với bà Maria, mẹ của Hài Nhi: "Thiên Chúa đã đặt cháu bé này làm duyên cớ cho nhiều người Ítraen phải vấp ngã hay được chỗi dậy. Cháu còn là dấu hiệu bị người đời chống báng (35) còn chính bà, thì một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà, ngõ hầu những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người phải lộ ra".
Bà Anna nói tiên tri
(36) Lại cũng có một nữ ngôn sứ tên là Anna, con ông Pơnuen, thuộc chi tộc Ase. Bà đã nhiều tuổi lắm. Từ khi xuất giá, bà đã sống với chồng được bảy năm, (37) rồi ở goá, đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời bỏ Ðền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, sớm hôm thờ phượng Thiên Chúa. (38) Cũng vào lúc ấy, bà tiến lại gần bên, cảm tạ Thiên Chúa, và nói về Hài Nhi cho hết những ai đang mong chờ gặp ngày Thiên Chúa cứu chuộc Giêrusalem.
Ðức Giêsu tiếp tục sống ẩn dật tại Na-da-rét
(39) Khi hai ông bà đã làm xong mọi việc như Luật Chúa truyền, thì trở về nơi cư ngụ là Nadarét, miền Galilê. (40) Còn Hài Nhi, ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chúa.

A.Hạt Giống….

Đoạn này gồm 3 chuyện :

1.Thánh Giuse, Đức Maria và Chúa Giêsu lên Đền thờ Giêrusalem để chu toàn 2 bổn phận của lề luật :
- Thanh tẩy cho Đức Maria sau khi sinh con
- Dâng Chúa Giêsu là con trai đầu lòng cho Thiên Chúa.
Câu chuyện cho thấy Thánh Gia tuân giữ lề luật rất chu đáo, đồng thời những lễ vật các Ngài dâng chứng tỏ Thánh Gia nghèo.

2.Trong dịp này, Thánh Gia được gặp cụ già Simêon. Cụ được Thánh Thần soi sang cho biết trẻ Giêsu chính là Đấng Messia cho nên toại nguyện vì được gặp Ngài. Cụ nói Chúa Giêsu là “Ánh sang soi đường cho dân ngoại”.

3.Trong dịp này các Ngài cũng gặp nữ ngôn sứ Anna và bà cũng nói tiên tri về tương lai Chúa Giêsu.

B.…Nẩy Mầm.

1.Gia đình Nazareth được gọi là Thánh Gia, là gương mẫu cho mọi gia đình tín hữu. Qua đoạn Tin Mừng này ta có thể thấy những nét của một gia đình tín hũu tốt :
- Một gia đình tốt không chỉ co rút trong ngôi nhà của mình, nhưng còn thích cùng nhau lên Nhà Chúa : theo luật, việc dâng con cho Thiên Chúa có thể thực hiện tại nhà; cũng theo luật, việc thanh tẩy người mẹ không buộc người cha phải đi theo lên Đền thờ. Nhưng cả ba đã cùng nhau lên Đền thờ.
- Một gia đình tốt là gia đình tuân giữ luật Chúa : “Cha mẹ Hài nhi đem con lên Đền thờ để chu toàn Lề luật…”
- Một gia đình tốt là gia đình biết dâng cho Chúa những gì tốt nhất của mình : “Mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của thánh dành cho Chúa”.
- Gia đình tốt có thể nghèo (lễ vật của Thánh Gia chứng tỏ các Ngài nghèo), và không tránh khỏi đau khổ (“Một lưỡi gươm sẽ đâm thấu tâm hồn bà”), nhưng vẫn hạnh phúc vì có Chúa Giêsu ở giữa, có Chúa Giêsu là thành viên.

2.Một thanh niên Scốt-len tìm được một chân làm vườn trong một gia đình giào có. Nhưng chỉ hai tuần sau, anh xin thôi việc. Một người bạn hỏi :
- Có phải công việc quá cực nhọc không ?
- Không, công việc rất nhàn.
- Có phải lương quá ít không ?
- Không , lương khá lắm.
- Hay anh không thích ăn đồ ăn ở đó ?
- Cũng không phải, đồ ăn ở đó rất ngon.
- Vậy tại sao anh xin thôi việc ?
- Vì nhà đó không có mái che.
Đối với người Scốt-len, thành ngữ “nhà không có mái che” nghĩa là gia đình không biết cầu nguyện. (Tonne).

3.Một nhóm người thiện chí bàn nhau cách phổ biến Tin Mừng. Có người đề nghị quảng cáo trên tivi, người khác đề nghị dung báo chí. Một thiếu nữ Châu Phi chia sẻ :
- Ở xứ tôi, khi muốn loan báo Tin Mừng cho một vùng nào đó, thì chúng tôi gởi đến đấy một gia đình Công Giáo tốt để gia đình này sống giữa những người khác trong vùng. (Barclay).

4.Trong khi người Ấn Độ được đánh giá là giỏi triết lý, người Trung Hoa được đánh giá là giầu lễ nghĩa, thì người Do Thái được đánh giá là tinh thần tín ngưỡng cao. Nhờ đâu ? Nhờ người cha Do Thái biết quan tâm đến việc đạo trong gia đình. Trong gia đình Do Thái, người cha lãnh trách nhiệm khai tâm tôn giáo cho con, người cha hãnh diện truyền lại cho con truyền thống đạo đức của ông bà tổ tiên.

Hạt GIống Nảy Mầm:Lễ Đêm Giáng Sinh (Lc 2,1-14):Ðức Giêsu ra đời

Hạt GIống Nảy Mầm
Lễ Đêm Giáng Sinh
Lc 2,1-14
Ðức Giêsu ra đời.
Những người chăn chiên đến viếng thăm


Tin Mừng :
(1) Thời ấy, hoàng đế Augúttô ra chiếu chỉ, truyền kiểm tra dân số trong khắp cả thiên hạ. (2) Ðây là cuộc kiểm tra đầu tiên, được thực hiện thời ông Quiriniô làm tổng trấn xứ Xyria. (3) Ai nấy đều phải về nguyên quán mà khai tên tuổi. (4) Bởi thế, ông Giuse từ thành Nadarét, miền Galilê, lên thành Bêlem, miền Giuđê, là thành vua Ðavít, vì ông thuộc về nhà và gia tộc vua Ðavít. (5) Ông lên đó khai tên cùng với người đã đính hôn với ông là bà Maria, lúc ấy đang có thai. (6) Khi hai người đang ở đó, thì bà Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa. (7) Bà sinh con trai đầu lòng, lấy tã bọc con, rồi đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ.
(8) Trong vùng ấy, có những người chăn chiên sống ngoài đồng và thức đêm canh giữ đàn vật. (9) Và kìa sứ thần Chúa đứng bên họ, và vinh quang của Chúa chiếu toả chung quanh, khiến họ kinh khiếp hãi hùng. (10) Nhưng sứ thần bảo họ: "Anh em đừng sợ. Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là tin mừng cho toàn dân: (11) Hôm nay, một Ðấng Cứu Ðộ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Ðavít, Người là Ðấng Kitô Ðức Chúa. (12) Anh em cứ dấu này mà nhận ra Người: anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ". (13) Bỗng có muôn vàn thiên binh hợp với sứ thần cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa rằng:
(14) Vinh danh Thiên Chúa trên trời.
bình an dưới thế cho loài người Chúa thương.

A. Hạt Giống…

Những điều Thánh sử Luca muốn nói :

1.Đức Giêsu là một nhân vật có thật trong lịch sử : Ngài sinh ra vào thời hoàng đế Augustô ra chiếu chỉ truyền kiểm tra dân số.>

2.Ngài sinh ra trong cảnh nghèo nàn túng thiếu : trong hang súc vật, nằm trong máng cỏ, chung quanh Ngài ngoài Đức Maria và Thánh Giuse chỉ có súc vật và một số người chăn chiên.

3.Nhưng Ngài chính là Con Thiên Chúa vinh quang, là Đức Kitô, là Đấng Cứu Tinh : lời các thiên sứ

B. …Nẩy Mầm.

1.« Anh em cứ dấu này mà nhận ra Ngài :anh em sẽ gặp một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ » (câu 12) : Văn thể truyền tin luôn cho một dấu chỉ. Thông thường những dấu chỉ đều là những việc phi thường (x.1,18-20.36 : cho Dacaria và cho Maria). Ở đây dấu chỉ rất tầm thường : một đứa bé quấn trong khăn nằm trong máng cỏ. Có lẽ giá trị của nó chỉ là chứng minh cho những người chăn chiên biết rằng đó là điều có thật chứ không phải là mơ. Thực ra Luca sâu sắc hơn nhiều : Sự nghèo nàn chính là đặc tính của Đức Giêsu. Ngày nay cũng vậy, Chúa mời gọi chúng ta nhận ra Ngài qua dáng vẻ rất tầm thường của những người nghèo hèn.

2.Một vị quan lớn mở tiệc mời nhiều người đến dự. Tất cả các người được mời đều ăn mặc sang trọng và dùng xe đi đến. Trong số ấy có một người khách già. Rủi thay, vì già yếu nên ông cụ này khi xuống xe đã trượt chân té vào vũng nước bùn. Những vị khách khác thấy vậy cười nhạo ông. Xấu hổ, và thấy mình không xứng đáng, ông quyết định quay về. Gia nhân nài nỉ cách mấy cũng không chịu ở lại dự tiệc. Khi đó vị quan chủ tiệc bước ra sân, đi tới chỗ vũng nước đó, rồi cũng cố tình té vào vũng nước. Thế là quần áo của ông quan cũng dơ dáy như cụ già kia. Mọi người chung quanh chẳng ai dám cười nhạo nữa. Sau đó vị quan lớn cầm tay ông dẫn vào phòng tiệc. Ông cụ chẳng còn lý do nào để từ chối nữa.
Việc làm của vị quan lớn ấy thật không ngờ, nó giúp ta hiểu được phần nào sự bất ngờ đến kinh ngạc của việc Con Thiên Chúa nhập thể làm ngưòi.

3.Nào ai tưởng tượng nổi mức độ nhập thể của Con Thiên Chúa :
-Ngài không nhập thể bằng cách nhập vào thể xác của một con người (như các vị thần trong truyện thần thoại)
-Mà còn mang thân phận người nghèo, hạng người thấp kém trong xã hội
-Lại còn mang thân phận tội nhân, hạng rốt cùng trong xã hội
-Và thân phận một tử tội, hạng bị xã hội loài người muốn tiêu trừ.
Tóm lại, Ngài đã xuống tới mức zéro (Kenose = trở thành hư không), để từ đó mang loài người vươn lên : « Thiên Chúa xuống thế làm người để nâng loài người lên làm Thiên Chúa ».

Hình ảnh Giới trẻ hôm đêm 25.12.2008 - Sau khi trực xong...

Chỉ có thể nói một câu thôi: " vui không thể tả được...." (hô...hô...)
Hãy cùng chia sẻ nhé.......

Link để VIEW and DOWNLOAD (full)






Dec 25, 2008

Happy Christmas - Happy Holiday!!!!

Hình ảnh giới trẻ Xóm Thuốc đón Giáng Sinh 2008 đây (đêm 24.12)........
Dễ thương lắm....nhưng có một số hình có thể nói là " nhìn kinh không thể tả được "
Hãy cùng chia sẻ những khoảnh khắc này nhé.....






Vào ĐÂY để download và xem toàn bộ hình nha....

Dec 22, 2008

Hạnh Phúc Với Những Gì Mình Đang Có

Hạnh Phúc Với Những Gì Mình Đang Có


Một ngày nọ, người cha giàu có dẫn người con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy những người nghèo ở đây sống như thế nào. Họ tìm đến nông trại của một gia đình nghèo nhất nhì vùng. "Đây là một cách để người con biết quí trọng những người có cuộc sống cơ cực hơn mình" - Người cha nghĩ đó là bài học thực tế cho con mình.

Sau khi ở lại và tìm hiểu đời sống ở đây, họ lại trở về nhà. Trên đường về người cha nhìn con trai mỉm cười: "Chuyến đi thế nào hả con?"

-Thật tuyệt vời bố ạ !

-Con đã thấy người nghèo sống như thế nào rồi đấy! - Người cha nhìn cậu con trai.

-Ồ, vâng. Con thấy chúng ta có một con chó, họ có bốn con. Nhà mình có một hồ bơi dài đến giữa sân, họ lại có con sông dài bất tận. Chúng ta phải đưa những chiếc đèn lồng vào vườn, họ lại có những ngôi sao lấp lánh vào đêm. Mái hiên trước nhà mình chỉ đến trước sân thì họ có cả chân trời. Chúng ta có một miếng đất để sinh sống còn họ có những cánh đồng trải dài. Chúng ta phải mua thực phẩm, còn họ lại trồng ra những thứ ấy. Chúng ta có những bức tường bảo vệ xung quanh, còn họ có những láng giềng che chở cho nhau...

Đến đây người cha không nói gì cả!

-Bố ơi! Bây giờ con đã biết chúng ta nghèo như thế nào rồi - Cậu bé nói thêm.

Rất nhiều người trong chúng ta đã quên mất những gì mình đang có và chỉ luôn đòi hỏi những gì mình không có. Cũng có những thứ không giá trị với người này nhưng lại là mong mỏi của người khác. Điều đó còn tùy thuộc vào cách nhìn và đánh giá của mỗi người. Xin đừng quá lo lắng, chờ đợi vào những gì bạn chưa có mà bỏ quên đi điều bạn đang có, dù là chúng rất nhỏ nhoi.

Những vết đinh

Những vết đinh


Một cậu bé nọ có tính xấu là rất hay nổi nóng. Một hôm, cha cậu bé đưa cho cậu một túi đinh rồi nói với cậu: “Mỗi khi con nổi nóng với ai đó thì hãy chạy ra sau nhà và đóng một cái đinh lên chiếc hàng rào gỗ.”

Ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng tất cả 37 cái đinh lên hàng rào. Nhưng sau vài tuần, cậu bé đã tập kiềm chế cơn giận của mình và số lượng đinh cậu đóng trên lên hàng rào ngày một ít đi. Cậu nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình còn dễ hơn là phải đi đóng một cây đinh lên hàng rào.

Đến một ngày, cậu đã không nổi giận một lần nào suốt cả ngày. Cậu đến thưa với cha và ông bảo: “Tốt lắm, bây giờ nếu sau mỗi ngày mà con không hề nổi giận với ai dù chỉ một lần, con hãy nhổ một cây đinh ra khỏi hàng rào."
Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một hôm cậu bé đã vui mừng hãnh diện tìm cha mình báo rằng đã không còn một cái đinh nào trên hàng rào nữa.

Cha cậu liền đến bên hàng rào. Ở đó, ông nhỏ nhẹ nói với cậu: “Con đã làm rất tốt, nhưng con hãy nhìn những lỗ đinh còn để lại trên hàng rào. Hàng rào đã không giống như xưa nữa rồi. Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói ấy cũng giống như những lỗ đinh này, chúng để lại những vết thương rất khó lành trong lòng người khác. Cho dù sau đó con có nói xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương đó vẫn còn lại mãi mãi.
Con hãy luôn nhớ:

"vết thương tinh thần còn đau đớn hơn cả những vết thương thể xác. Những người xung quanh ta, bạn bè ta là những viên đá quý. Họ giúp con cười và giúp con mọi chuyện. Họ nghe con than thở khi con gặp khó khăn, cổ vũ con và luôn sẵn sàng mở trái tim mình ra cho con. Hãy nhớ lấy lời cha"

Hôm qua, hôm nay và ngày mai...

Hôm qua, hôm nay và ngày mai...



Trong một tuần có hai ngày mà chúng ta không phải bận tâm về chúng. Có hai ngày chúng ta không nên để vướng bận, lo âu hay sợ hãi.

Ngày đầu tiên chính là ngày hôm qua. Với tất cả lỗi lầm, với tất cả những sai sót, với những nỗi buồn và cả những niềm đau, ngày hôm qua đã qua rồi và mãi mãi vuốt khỏi tay chúng ta. Chẳng có bất kỳ điều gì có thể thay đổi được ngày hôm qua. Chúng ta chẳng thể lấy lại những gì đã cho đi, cũng chẳng thể xóa đi, dù chỉ là một lời mà chúng ta đã nói, bởi ngày hôm qua đã qua rồi.

Ngày còn lại chính là ngày mai với nhưng thử thách mà chúng ta chẳng thể biết được. Những phiền muộn hay niềm vui của ngày mai cũng ở ngoài tầm tay chúng ta. Mặt trời ngày mai sẽ mọc. Dù tỏa sáng rực rỡ hay bị che khuất sau những đám mây thì mặt trời ngày mai vẫn cứ mọc. Và cho đến tạn lúc đó, chúng ta chẳng thể nào đánh cuộc chuyện gì sẽ xảy ra, bởi ngày mai vẫn chưa đến.

Chúng ta chỉ còn lại một ngày - đó là ngày hôm nay.

Bất cứ người bình thường nào cũng có thể vượt qua mọi thử thách chỉ trong một ngày hôm nay. Nhưng anh ta thường gục ngã khi phải cõng thêm gánh nặng của ngày hôm qua và những gánh nặng của ngày mai.

Con người thường đau khổ không phải vì hiện tại mà chính vì những nuối tiếc trong quá khứ và nỗi lo cho tương lai. Vì thế, chúng ta hãy sống trọn vẹn một ngày.



Để mỗi ngày luôn là niềm vui

Để mỗi ngày luôn là niềm vui

Nụ cười mỗi ngày giúp bạn luôn tự tin


Trong cuộc sống, không phải lúc nào công việc cũng dễ dàng với bạn. Gia đình, sự nghiệp và các mối quan hệ xã hội luôn làm cho bạn bận rộn và lo lắng hay phiền muộn. Sau đây là một số lời khuyên giúp cuộc sống của bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc.

Tự tin ở bản thân
Tự tin là yếu tố rất quan trọng nó giúp bạn đối mặt với nhiều vấn đề khó khăn của cuộc sống. Tự tin mang lại cho bạn nhiều cơ hội để trưởng thành. Hãy tin vào chính bản thân mình. Học hỏi người khác nhưng bạn đừng so sánh mình với họ. Đôi khi bạn cũng nên tự khen thưởng mình.

Chấp nhận hình dáng cơ thể
Nhiều người luôn nhìn vào các cô người mẫu có một số đo chuẩn để so sánh mình, điều đó luôn làm bạn lo lắng và mặc cảm chính bản thân. Tại sao khuôn mặt của mình lại tròn quá, hay đôi chân mình ngắn hơn họ… Những suy nghĩ đó làm ảnh hưởng đến sức khỏe và cuộc sống của bạn. Hãy yêu cơ thể của bạn, đừng quá lo lắng về chuẩn mực nào đó. Yêu cơ thể hình dáng mình, sẽ giúp bạn tự tin và luôn thoải mái.

Dứt khoát trong quan hệ tình cảm
Trong cuộc sống có những mối quan hệ tình yêu, tình bạn hay công việc… Nhiều lúc chúng ta nên có quyết định dứt khoát trong tình cảm. Yêu nhau nhưng chỉ dẫn đến kết quả không tốt cho cả hai. Bạn nên phải đối diện và cần giải quyết việc đó hay chia tay. Điều đó không có nghĩa là bạn vô cảm.

Hãy nói không
Gia đình, bạn bè và công việc… rất nhiều mối quan hệ làm bạn luôn bận rộn. Trong vòng một ngày bạn nhận được lời mời đi ăn với đối tác, trưởng phòng muốn bạn làm thêm giờ, bạn thân đang buồn muốn tâm sự với bạn. Có rất nhiều lựa chọn khiến bạn không biết thế nào? Bạn cảm thấy khó nói. Nhận lời trong lúc bạn không muốn sẽ làm cho bạn khó chịu và căng thẳng, bực bội. Bạn nên nói không nếu bạn không thể làm được điều đó.

Tận hưởng những giây phút riêng tư
Cuộc sống luôn khiến bạn bận rộn và suy nghĩ. Công việc, gia đình rồi xã hội… cái nào cũng quan trọng với bạn. Nhưng bạn nên có vài phút cho riêng mình mỗi ngày để thư giãn. Ngâm mình trong bồn nước, ngồi ngắm những bông hoa, hay đọc sách… Bạn sẽ cảm thấy tươi tỉnh hơn, bớt căng thẳng, năng động và tự tin hơn.

Tình dục lành mạnh
Một lối sống tình dục lành mạnh khiến bạn cảm thấy thoải mái yêu đời hơn. Khi thỏa mãn tình dục cơ thể tiết ra kích thích tố khiến bạn phấn chấn cả vật chất lẫn tinh thần. Bạn nên nhớ chuyện này chỉ xảy ra khi bạn và người đó đã là "của nhau" nhé. Nếu người ấy không thỏa mãn nhu cầu của bạn, bạn nên tìm cách cải thiện.

Yêu công việc của mình
Dù yêu thích hay ghét công việc của mình, bạn nên đánh giá lại công việc đối với mình thế nào? Không nên đứng núi nọ trông núi kia, công việc nào cũng có ích. Hãy yêu chính công việc của bạn, điều này giúp bạn thoải mái và làm việc hiệu quả. Nhưng cũng không nên đặt công việc lên hàng đầu. Cân bằng giữa công việc và thời gian cho gia đình, bạn bè hay khoảng thời gian cho chính bạn là điều rất quan trọng.
Hãy hoà mình vào nhịp điệu của cuộc sống và hãy tận hưởng hương vị của cuộc sống. Chúc bạn luôn có những giây phút yêu đời và cuộc sống của bạn tràn ngập niềm vui.

Theo Seventeen

Dec 21, 2008

Hạnh Phúc đến từ Yêu Thương

Hạnh Phúc đến từ Yêu Thương


Trước cổng một nghĩa trang nọ, người ta thấy có một chiếc xe Roll Royce sang trọng dừng lại. Người tài xế tiến lại người giữ cổng và nói:
- Xin anh giúp một tay cho người đàn bà này xuống xe vì bà ta yếu quá không đi được nữa.
Vừa ra khỏi xe, người đàn bà tự giới thiệu và nói với người giữ cổng nghĩa trang:
- Từ hai năm qua, mỗi tuần, tôi là người đã gởi đến cho anh 5 đô để mua hoa và đặt trên mộ con trai tôi, nhưng nay thì các bác sĩ bảo rằng tôi không còn sống lâu được nữa, tôi đến đây để chào từ biệt và cám ơn anh vì đã mua hoa giùm cho tôi.

Thế nhưng, người đàn bà không ngờ rằng người giữ cổng nghĩa trang trả lời như sau:
- Thưa bà, tôi lấy làm tiếc rằng bà đã làm công việc ấy!
Người đàn bà cảm thấy như bị ai vả vào mặt. Nhưng bà vẫn còn đủ bình tĩnh để hỏi lại người thanh niên:

- Tại sao lại lấy làm tiếc về một nghĩa cử đẹp như thế?

Người thanh niên giải thích:
- Thưa bà, tôi lấy làm tiếc vì những người chết như con trai của bà chẳng bao giờ còn thấy được một cánh hoa nào nữa!

Bị chạm tự ái, người đàn bà liền lên giọng:
- Anh có biết là anh đã làm tổn thương tôi không?
Người thanh niên bình tĩnh trả lời:

- Thưa bà, tôi xin lỗi, tôi chỉ muốn nói với bà rằng có rất nhiều người đang cần đến cánh hoa của bà hơn. Tôi là hội viên của một tổ chức chuyên đi thăm những người già lão, các bệnh nhân trong các viện dưỡng lão, các bệnh viện... Chính họ mới là những người đang cần đến những cánh hoa của chúng ta, họ có thể nhìn thấy và ngửi được cánh hoa ấy.

Nghe thế, người đàn bà ngồi bất động trong chiếc xe sang trọng một lúc, rồi ra hiệu cho tài xế mở máy.

Vài tháng sau người đàn bà trở lại nghĩa trang. Nhưng lần này không cần ai giúp đỡ, bà tự động bước xuống xe với một dáng vẻ vui tươi nhanh nhẹn hơn, và điều đáng ngạc nhiên hơn nữa, chính bà là người lái xe.
Với một nụ cười rạng rỡ bà nói với người thanh niên giữ cổng:
- Chú đã có lý, tôi đã mang hoa đến cho những người già lão, bệnh tật. Quả thật, điều đó làm cho họ được hạnh phúc. Nhưng, người thật hạnh phúc lại chính là tôi.
Các bác sĩ không biết được bí quyết làm cho tôi được khoẻ mạnh và hạnh phúc. Nhưng tôi đã khám phá ra cái bí quyết ấy, tôi đã tìm ra lẽ sống.
"Giúp đỡ người khác chính là giúp đỡ chính mình"."Cho thì có phúc hơn nhận lãnh".
Ðó cũng là khuôn vàng thước ngọc mà chúng ta cần ghi nhớ . Bởi vì, trao ban cho người tức là trao tặng cho chính mình.

Một ngạn ngữ Anh cũng nói một cách tương tự: "Ðiều tôi tiêu đi là tôi có, điều tôi giữ lại là tôi mất, điều tôi cho đi là tôi được." Ðó là luận lý của Tình yêu.

Tình yêu lớn lên theo mức độ của sự trao ban.
Có biết yêu thương thì con người mới thực sự triển nở, và tìm gặp lại chính mình. Có biết yêu thương thì con người mới vui sống, và tìm được hạnh phúc đích thực trong cuộc sống .

Hình hôm đi chơi ở Xóm Mới nè......


Nhìn dễ thương lắm.....keke....

coi trước vài tấm thui nha....





Vào ĐÂY để coi toàn bộ nè
Vào đây để DOWN LOAD nha

Dec 17, 2008

Hạt Giống Nẩy Mầm Chúa Nhật IV Mùa Vọng – B (Lc 1,26-38): Truyền tin cho Ðức Ma-ri-a

Hạt Giống Nẩy Mầm
Chúa Nhật IV Mùa Vọng – B (Lc 1,26-38)
Truyền tin cho Ðức Ma-ri-a




Tin Mừng:

(26) Bà Elisabét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáprien đến một thành miền Galilê, gọi là Nadarét, (27) gặp một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc nhà Ðavít. Trinh nữ ấy tên là Maria.
(28) Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: "Mừng vui lên, hỡi Ðấng đầy ân sủng, Ðức Chúa ở cùng bà. (29) Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.
(30) Sứ thần liền nói: "Thưa bà Maria, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. (31) Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. (32) Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Ðức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Ðavít, tổ tiên Người. (33) Người sẽ trị vì nhà Giacóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận."
(34) Bà Maria thưa với sứ thần: "Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!"
(35) Sứ thần đáp: "Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Ðấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, người con sinh ra sẽ là thánh, và được gọi là Con Thiên Chúa. (36) Kìa bà Êlisabét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng. (37) Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.
(38) Bấy giờ bà Maria nói: "Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói". Rồi sứ thần từ biệt ra đi.


A.Hạt Giống…

Vai chính trong tường thuật này là Đức Maria, được Thánh Luca mô tả với những nét như sau :
-Một thiếu nữ bề ngoài bình thường như mọi thiếu nữ khác (câu 27).
-Nhưng đặc biệt hơn mọi thiếu nữ vì « đầy ơn sủng » và được « Đức Chúa ở cùng » (câu 28).
-Được Thiên Chúa chọn « làm Mẹ Đấng Messia Con Thiên Chúa ».(cc 30-33)
-Dù không hiểu rõ (câu 34), Maria cũng sẵn sàng cho Chúa dùng mình để làm công việc của CHúa (câu 38 : Fiat = Xin Chúa cứ làm nơi tôi… »).


B.… Nẩy Mầm.

1.Đức Maria hỏi « Việc ấy xảy ra cách nào được, vì… » Thiên sứ đáp « Đối Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được » (câu 37). Rất nhiều điều con người tưởng không thể nào làm được, thế mà Thiên Chúa vẫn làm được : Ngài đã làm cho Êlisabeth son sẻ được có con, đã làm cho Đức Maria đồng trinh sinh ra Đấng Cứu Thế. Thiên Chúa cũng có hể làm nơi mỗi người chúng ta những việc trọng đại, miễn là chúng ta sẵn sàng để Ngài hoạt động trong chúng ta.

2.Mặc dù « Đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được », nhưng thường Thiên Chúa không làm một mình, Ngài thích có sự hợp tác của con người. Để cho Đấng Cứu Thế nhập thể, Thiên Chúa đã nhờ Đức Maria hợp tác. Và Đức maria đã hợp tác bằng cách ngoan ngoãn để cho ơn Chúa hành động trong mình và qua mình : « Xin cứ làm cho tôi … »

3.Một thanh niên kia có thói quen ngủ rất say, luôn cần có mẹ gọi mới thức dậy được. Sau khi tốt nghiệp, anh đi làm ở một chỗ xa nhà. Mẹ anh mua cho anh một chiếc đồng hồ báo thức. Ngày đầu tiên anh quên vặn đồng hồ trước khi đi ngủ nên đến sở làm trễ. Ngày thứ hai, anh nhớ vặn đồng hồ, nhưng sáng sớm khi nó reo thì anh đưa tay tắt bỏ, nên lại đi làm trễ . Và anh bị đuổi việc. Khi anh trở về gia đình, mẹ anh hỏi về chiếc đồng hồ. Anh đáp :
-Chiếc đồng hồ đó hoàn toàn vô dụng với con.
-Nó vô dụng là vì con không chịu dùng nó. Mẹ anh đáp.
Bao nhiêu ơn Chúa ban cho ta cũng đều vô dụng nếu ta không xử dụng đến.

4.« Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói : Mừng vui lên hỡi đấng đầy ân sủng. Đức Chúa Trời ở cùng Bà. Nghe lời chào ấy, Bà rất bối rối và tự hỏi lời chào ấy có ý nghĩa gì ? » (Lc 1,28-29)
Đứng trước một biến cố trọng đại, bất ngờ, Mẹ đã bối rối. Sự bối rối ấy không đến từ sự hoang mang nghi ngờ như trường hợp ông Dacaria, nhưng đến từ sự băn khoăn muốn tìm hiểu Thánh Ý Thiên Chúa.
Phần tôi, đứng trước những khó khăn xảy đến trong cuộc sống thì hầu như chỉ biết than vãn, kêu trách Chúa mà không thử tìm xem Chúa muốn nói gì với tôi qua những biến cố ấy. Chúa vẫn đi ngang qua đời tôi nhưng tôi đã không gặp được Ngài. Chúa đứng ngoài và gõ cửa nhưng tôi đã không nghe được tiếng Ngài. Lòng tôi vẫn khép kín.
Lạy Chúa. Xin cho con biết lắng nghe tiếng Chúa trong từng biến cố của cuộc sống, và biết xin vâng như Mẹ.


(Barclay)


Dec 14, 2008

Lịch sử ca khúc Giáng sinh: Silent night

Lịch sử ca khúc Giáng sinh
Silent night



Năm 1817, cha Joseph Mohr, lúc đó mới 25 tuổi, được bổ nhiệm làm linh mục phụ tá tại nhà thờ Thánh Nicholas ở miền Oberndorf nước Áo. Lúc thiếu thời Mohr đã say mê âm nhạc, có lúc cậu sáng tác thơ và đặt lời cho những bài ca trong các nghi lễ đặc biệt tại giáo đường. Khi trở thành linh mục, cha Mohr làm việc không biết mệt mỏi trong công tác từ thiện, phục vụ thanh thiếu niên con các gia đình nghèo khó trong vùng.

Một ngày mùa đông năm 1818, cha Mohr đang cố hoàn thành mọi việc sửa soạn cho thánh lễ Giáng sinh, một nghi lễ mà cha đã hoạch định trước cả tháng. Mọi thứ đều đã xong xuôi, từ bài hát cho đến bài giảng. Nhưng lúc cha dọn dẹp thánh đường mới phát hiện một trở ngại tưởng không thể khắc phục được: đó là chiếc phong cầm của nhà thờ bị hư. Nóng lòng, cha lui cui hàng giờ đánh vật với hàng phím, với bàn đạp của chiếc đàn. Bất chấp mọi khó nhọc của cha, chiếc đàn vẫn nằm ỳ ra không lên tiếng, im lặng chẳng khác cái lặng lẽ của một đêm đông giá lạnh.

Nhận thấy không thể làm gì hơn, vị linh mục ngừng lại và cầu nguyện. Cha cầu xin Chúa cho cha tìm được một giải pháp để đem âm nhạc đến với giáo dân trong ngày lễ có ý nghĩa nhất trong năm. Và rồi cha đã tìm được đáp ứng cho lời cầu nguyện của mình khi nhớ lại bài thơ mà mình sáng tác cách đây gần hai năm. Đó là bài Still Nacht! Heilige Nacht! (Đêm yên lặng! Đêm thánh!). Cha thấy dường như Chúa đã cho cha một tia sáng hi vọng. Bỏ bài thơ vào túi áo, cha vội vã ra khỏi nhà băng qua những đường phố đầy tuyết phủ. Chỉ còn mấy giờ nữa là thánh lễ nửa đêm bắt đầu.

Cũng vào chiều hôm đó, Franz Gruber, người giáo viên làng 31 tuổi, đang co ro trong căn phòng nhỏ bên cạnh trường học. Mặc dù đã theo học phong cầm với giáo sư nổi tiếng Georg Hardobler, Gruber cũng chỉ chơi đàn cho nhà thờ St. Nicholas nhỏ bé. Cha Morh bước vào, hối hả kể cho kéo ông giáo làng nghe nỗi khó khăn của mình. Sau khi bảo Gruber rằng chiếc đàn không thể sửa được, cha liền đem bài thơ ra và nói:

- Franz, anh xem có thể viết nhạc cho bài thơ này để ca đoàn hát được không? Không có phong cầm thì ta chơi guitar vậy.
Rồi vị linh mục đưa mắt nhìn đồng hồ trên bàn, nói thêm: “Không còn nhiều giờ nữa đâu”.

Đọc kỹ bài thơ, Gruber gật đầu, chấp nhận thử thách.

Mấy giờ sau, hai người gặp nhau tại nhà thờ. Gruber đưa cho vị linh mục xem bản nhạc của mình. Linh mục dùng đàn guitar gảy lên những nốt nhạc rồi vội vã chuyển cho ca đoàn. Không có nhiều thời giờ, cha Mohr và Gruber chỉ dạy được cho ca đoàn phần hòa âm bốn giọng của mỗi hai câu thơ cuối.
Trong thánh lễ nửa đêm, cha Mohr và Gruber đứng trước bàn thờ giới thiệu bản nhạc nhỏ bé và giản dị của hai người. Họ đâu ngờ rằng Still Nacht! Heilige Nacht! được dịch sang tiếng Anh là Silent night vào tháng 12-1839, không chỉ sẽ được nhớ tới vào ngày Giáng sinh năm sau trong ngôi làng bé nhỏ của họ mà còn được khắp thế giới ca vang.

Bài hát càng được phổ biến thì nguồn gốc càng bị phân hóa. Có nhiều lúc các nhà xuất bản gán cho tác giả bản nhạc này là một trong các nhạc sĩ đại tài như Bach, Beethoven hoặc Handel. Chỉ mãi tới khi Franz Gruber gửi tới các báo và các nhà xuất bản bản sao tờ phổ nhạc của mình thì nguồn gốc đích thực mới được công nhận. Mặc dù vậy, nhiều giai thoại về lời ca của bản nhạc vẫn còn truyền tụng.

Cha Mohr qua đời trong cảnh nghèo khó năm 1848 trước khi được công nhận là tác giả bài thơ được phổ nhạc.

Vào cuối thập niên 1890, bản Silent night được phiên dịch ra hơn 20 ngôn ngữ khác nhau và là bản nhạc không thể thiếu trong các lễ hội Giáng sinh trên khắp thế giới. Sang thế kỷ 20, bản nhạc này đã đi ra khỏi các giáo đường, hội nhập với những tập tục Giáng sinh khác. Năm 1905, bản nhạc Silent night được thu âm lần đầu tiên do ban nhạc Haydn Quartet. Đó mới chỉ là khởi đầu, sau đó bản nhạc đã được thu âm cả ngàn lần do các ban nhạc khác nhau trên khắp thế giới hát. Tới năm 1960, Silent night đuợc công nhận là bản nhạc được ghi âm nhiều nhất trong lịch sử âm nhạc.

Trong tâm trí nhiều người, bản Silent night được viết ra lúc khởi đầu chỉ là một bản nhạc giản dị, một khúc ngợi ca, được sáng tác để làm nghi thức mừng lễ Giáng sinh có ý nghĩa hơn, bản nhạc xưa cũ này vẫn còn mạnh mẽ và tươi mát như lần đầu tiên được hát lên trong ngôi thánh đường nhỏ bé nơi nước Áo xa xôi.

1. Bản nhạc này đã được nhạc sĩ Hùng Lân “Việt hóa” dưới tên Đêm thánh vô cùng từ hơn nửa thế kỷ trước tại Việt Nam và được hát trong các thánh đường Công giáo cũng như trên các đài truyền thanh, truyền hình từ đó đến nay trong mùa lễ Giáng sinh. Ông không chuyển dịch bài ca nhưng đặt lời hoàn toàn mới, dùng những từ ngữ văn chương như “xe chữ đồng, ơn châu báu không bờ bến, nhắp chén phiền, vương phong trần, tuyết sương mịt mù...”. Sau đây là lời ca do ông đặt:

1. Đêm thánh vô cùng, giây phút tưng bừng, đất với trời xe chữ đồng.
Đêm nay Chúa Con thần thánh tôn thờ. Canh khuya Giáng sinh trong chốn hang lừa.
Ơn châu báu không bờ bến, biết tìm kiếm của chi đền.
2. Ôi Chúa Thiên đàng, cảm mến cơ hàn. Nhắp chén phiền, vương phong trần.
Than ôi Chúa thương người đến quên mình, bơ vơ chốn quê nhà lúc sinh thành.
Ai đang sống trong lạc thú, nhớ rằng Chúa đang đền bù.
3. Tinh tú trên trời, sông núi trên đời.
Với Thánh thần mau kết lời, cao rao hóa công đã khéo an bài.
Sai con hiến thân để cứu nhân loại, hang chiên máng rêu tạm trú, bốn bề tuyết sương mịt mù.

2. Bản Anh ngữ:
1. Silent night, holy night, all is calm, all is bright.
‘Round yon virgin mother and child!
Holy infant so tender and mild, sleep in heavenly peace, sleep in heavenly peace.
2. Silent night, holy night.
Shepherds quake at the sight.
Glories stream from heaven afar, heavenly hosts sing “Alleluia”.
Christ the Savior is born. Christ the Savior is born.
3. Silent night, holy night
Son of God, love"s pure light, radiant beams from thy holy face.
With the dawn of redeeming grace. Jesus, Lord at thy birth.(2)

Mời anh em cùng đắm mình tròng ca khúc tuyệt vời này với 3 version:

tiếng Việt: Đêm thánh vô cùng
tiếng Anh: Silent Night
tiếng Đức (original): Stille Nacht - Douce Nuit - Silent_Night
Bản hòa tấu của Kenny G: Silent Night

(nhacthanh.net)

 
Graphic and Design by nldesign | Premium Blogger Themes