
Monday, December 05, 2011

tortoise
No comments

“Cái chết hẳn phải đẹp lắm. Bạn sẽ nằm đấy, trong lớp đất nâu mềm, cỏ xanh ở trên đầu, lắng nghe khúc nhạc của thinh không. Không có quá khứ lẫn hiện tại. Ta sẽ quên đi thời gian, quên đi cuộc sống này và hòa mình với an nhiên. “Oscar WildeVinh bỏ tôi đi vào một ngày tháng Sáu. Sài Gòn phủ đầy những trận mưa giông, gió quật ngang rít thành những hồi dài bên ngoài cửa sổ. Vinh ra đến cửa, bấm thang máy rồi mà vẫn còn quay lại, hôn lên môi tôi, vòng tay siết ngang hông vững chãi. Vinh cười. “Anh sẽ nhớ em mất!”.Đến tầm tối, người ta dùng điện thoại của Vinh gọi điện vào máy của tôi thông báo rằng anh đã gặp tai nạn trên đường Nguyễn Trãi. Gió to,...