Search Our Blog
Nov 27, 2010
Rất Ngắn..!!
Saturday, November 27, 2010
NhậtLinh
14 comments
Nhớ
Cái lành lạnh của một buổi sáng Sài Gòn chợt đến...Giật mình thấy sao nhanh quá..lại sắp Giáng Sinh rồi, sao bỗng thấy nhớ quá những đêm Giáng Sinh trước...nhớ Chúa Hài Đồng...nhớ tiếng chuông...nhớ những buổi cùng bên nhau...nhớ những đêm trực lễ...nhớ những gương mặt thân quen...nhớ những vòng tay siết chặt...
Ôi! sao mà nhớ đến thế...
Cà phê
Bạn rủ đi cà phê. Ỡm ờ, chưa biết sao, chưa biết đi không.
Nhiều khi cũng thèm cà phê, thèm không khí ngồi ở một quán cà phê. Một quán cà phê nào đó, không quen không lạ. Có thể chỉ là ngồi ngồi vậy thôi. Có thể sẽ chẳng nói gì hết. Có thể chỉ là ở đó rồi nghĩ này nghĩ nọ hoặc nhơ nhớ lung tung. Nhớ vài người hay vài chuyện. Bâng quơ.
Nhưng mà thèm hơn cả cà phê là thèm… một người nào đó để đi với mình, Nói chuyện với mình, để có thể làm những “thứ” trên mà không bị phàn nàn “cùi bắp”. Cái đó mới khó....
Lạnh
Sáng nay thức dậy sao thấy trời lạnh quá. Cái lạnh se se hiếm có ở cái đất Sài Thành này. Muốn tận hưởng lắm cái không khí này...thấy nó quen thuộc và dễ thương đến lạ...
Bỗng nhơ nhớ về những ngày xưa ấy...se lạnh ! Không biết vì trời se lạnh hay lòng mình se lạnh nữa !!
Buồn
Buồn là cái gì nhỉ !? Chẳng thể định nghĩa về nó...Mông lung lắm!! thế mà vẫn cứ thấy buồn. Nhiều khi thấy buồn ghê gớm...Nhưng đôi khi ngồi một mình tự gặm nhấm nỗi buồn của mình cũng thấy hay hay..
Với lại, đôi khi buồn lại hay...Nó giúp lấp đầy khoảng không trống rỗng trong lòng mình....
Khóc
Ai lại không biết khóc...Thật không đấy !!? Có lẽ ai còn biết khóc là còn biết yêu thương nhỉ. Và khi khóc thì được là chính mình...
Muốn khóc và được khóc, đâu phải ai cũng làm được đâu. Đâu phải ai cũng lúc nào cũng trở về với chính mình nhỉ...Đôi khi muốn khóc cho đã, cho vơi đi mọi chuyện nhưng sao khó thế...
Và đôi khi muốn hỏi: " hôm nay bạn khóc chưa ?"..Nhưng lại thôi !!!
14 nhận xét:
Bài viết của bạn rất hay, làm cho mình khóc rùi nè . hiihihi.......
Mình cũng có cảm xúc như bạn
Thời tiết chuẩn bị se lạnh là bao nhiêu cảm xúc tràn về, báo hiệu 1 năm nữa sắp trôi qua .
- Buồn vì thêm 1 tuổi
- Nhớ những ngày vui vẻ đã trôi qua
- Khóc vì chưa đạt được những gì mình mong muốn
- Lạnh lại càng làm cho mình nhớ đến 1 người bạn ở xa...
Bạn thích cảm giác lạnh hả!?Lên đây đi, dù k lạnh bằng ở ĐLạt hay Sapa nhưng cũng đủ cho bạn cảm thấy thế nào là lạnh của mùa đông và mình hứa với bạn là mình sẽ mời bạn đi ăn kem vào đêm lạnh nhất hihi. BMT vào đông.
==>dungnguyen
Cám ơn vì cùng đồng cảm...một ngày an lành nha...
==>Độc giả hâm mộ
Hihi...cảm ơn vì nhã ý...thật sự thì mình cũng là dân thuộc Dalat, và cũng đã lâu rồi thiếu cái cảm giác lành lạnh ấy...nên chợt thấy lạnh thì chợt nhớ thôi...
Còn lời mời ăn kem vào một đêm "lạnh nhất" ở BMT mình sẽ nhớ...hihi...
-->Độc giả hâm mộ
Hihi...thư thật là mình cũng là dân Dalat...và cũng đã lâu rùi thiếu cái cảm giác lành lạnh ấy...nên chợt thấy se lạnh thì chợt nhớ thôi..
Còn lời mời ăn kem vào một đêm lạnh nhất BMT thì mình sẽ nhớ...Cám ơn bạn nhìu..hihi...
--> Nhật Linh! Đọc bài của you me nghĩ là you còn nhớ đến một người nữa, còn người ntn thì tự you hiểu hiii,chúc you mùa đông ấm áp khi đi ăn kem cùng me ngon lém nhé!
Có bài muốn post lên trang blog này thì phải làm seo cac anh chị nhỉ.
Nhớ:
Lạnh:
Cafe:
Buồn:
Khóc:
Tòan là những tâm trạng của em, tòan là những hòan cảnh ở bmt, nơi mà đã 3 năm rồi e ko đón giang sinh ở nơi đó, và đón giáng sinh ở sài thành, những cũng có nối bùn, cũng niềm vui ở sài thành, vào ngày giáng sinh!!!!1
Chúc moịi người chuẩn bị tâm hồn đón chúa hài đồng nhé, cn thứ nhất mùa vọng!!!!!!
@Độc giả hâm mộ
chào đọc giả hâm mộ, 1 cảm giác, mà mình đã hưởng thức rồi, ăn kem vào mùa lạnh, tại bmt :D chúc bạn có thêm những cảm giác khác vào mùa đông nhé!!!!!
hi, độc giả hâm mộ
cám ơn bạn vì lời mời ăn ken nha
mình nghĩ là bạn đùa thôi, lạnh sao ăn kem được . Nếu là cafe sữa nóng thì mình ok liền
hiihiihi....
@dungnguyen
Vậy là chị dung hem hiểu rồi, cảm giác đó, rất thích và .....lắm áh!!!
Chào Ecmin !
Dạo này cũng ít vào comment vì ko thấy bài nào hấp dẫn người đọc cả , hnay thấy bài của Ecmin viết những cảm nghĩ rất thật của riêng anh , nhưng làm mọi người phải nghĩ rằng mình cũng từng như thế đó , và những cảm giác đó thật khó mà quên được , chưa thể gọi nơi đất Sài Thành này là 1 we hương thứ haI nhưng mỗi khi xa cũng làm cho mình "nhớ" đó ... cũng thật là may mắn vì từ một cô bé chẳng biết j , thật là xa lạ khi bước vào TP và gtr , và gặp dc những người a người c người bạn rất là hòa đồng và rất tốt với e , cảm giác thật ko có j có thể thay thế dc , dù cũng có những lần vấp ngã rất đau nhưng ng này làm mình ngã thì người khác sẽ giúp mình đứng lên . Đã bao nhiêu nu cười, bao nhiêu giọt nước mắt vui có ,bùn có đã để lại trên mảnh đất Sài Thành này ... và họ luôn quan tâm giúp đỡ e rất nhìu ... cám ơn Ecmin nha ! đọc bài viết của anh nên em muốn chia sẽ 1 chút những cảm nghĩ của mình thôi!
Mình nói thật chứ không đùa đâu. Bạn là khách nên thích uống jì mình sẽ mua chiêu đãi bạn.Nhưng tốt nhất nên ăn kem vào đêm lạnh nhất hiii
hihihi, mình ko thix kem, cafe sữa đá thì được chứ
Post a Comment
♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Hãy để lại nhận xét để nhận được sự chia sẻ và giúp đỡ!
♦ Nhận xét sẽ bị chặn vì những lý do sau: không có tên cụ thể, Không gõ dấu tiếng Việt, Nhận xét với mục đích spam, đụng chạm đến những vấn đề nhạy cảm của cá nhân, tôn giáo hay quốc gia,...
♦ Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọn Comment as là Tên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.