-“Em thật không ngờ anh càng ngày càng đối xử tệ với em. Anh có thể thản nhiên bỏ mặc em ngồi khóc
-” Em có biết là anh sợ nước mắt lắm rồi không? Mấy ngày vừa qua anh thậm chí không dám nghe điện thoại vì sợ nghe tiếng thút thít của em trong máy. Anh biết là em buồn, em giận, nhưng …
-“Ngày xưa chỉ cần em hơi rơm rớm nước mắt là anh đã vội vàng dỗ dành em”.
-Sao em lại luôn so sánh với ngày xưa nhỉ? Ngày xưa khác, bây giờ khác.Thôi anh vào họp đã nhé!
CHAT YAHOO MESSENGER BUỔI TRƯA
-“Buzz”
-Anh đây.
-“Sáng đến giờ em không làm việc được vì cái tin của anh. Ngày xưa khác, bây giờ khác là thế nào? Khác ở chỗ, anh không còn yêu em nhiều như ngày xưa phải không?
-” Không phải. Khác ở chỗ bây giờ em khóc nhiều hơn ngày xưa, trong khi anh không còn nhiều kiên nhẫn như ngày xưa.
-“Ngày xưa, anh nói là mỗi khi em khóc, rồi anh làm cho em hết giận, nhìn em vừa khóc vừa cười rất đáng yêu”.
-Uhm…
-“Hay là anh chỉ nói thế khi đang tán tỉnh?
-” Anh thấy đúng như vậy thật mà
-“Vậy tại sao bây giờ anh không còn kiên nhẫn hỏi xem em buồn chuyện gì, khóc vì chuyện gì, không còn kiên nhẫn ngồi an ủi em nữa? Em hết đáng yêu rồi chứ gì?
-” Khổ quá, anh có nói thế đâu.
-“Vậy thì tại sao?
-” Em không biết thật sao
-“Không , em chỉ biết là gần đây anh chỉ đến với em mỗi khi em vui vẻ. Những lúc em buồn, em giận thì anh biến mất. Mà người ta cần có nhau nhất lúc nào anh biết không? Lúc buồn bã chứ không phải lúc vui vẻ đâu! Em nói thật, anh càng ngày càng tệ. Em không còn thấy anh giống chút gì với anh – dịu dàng, tinh tế, lãng mạn mà em đã yêu như trước!
-” Em lại thế nữa rồi. Sao em cứ tự làm khổ mình thế?
-“Ừ, tính em như vậy đấy. Vậy mà ngày xưa có người bảo sẽ suốt đời ở bên cạnh Cô Bé Đa Cảm để làm cho cô ấy vui”.
-Ặc, hồi đó mình sến dữ vậy sao?
-“Em không thể nói chuyện với anh nếu anh cứ tiếp tục nói chuyên kiểu này” (out).
CUỘC ĐIỆN THOẠI BUỔI TỐI
-“ Alo, anh hả”
-Ừ, anh đây
-“Anh đang làm gì vậy?
-” Chuẩn bị đi nhậu với mấy thằng bạn
-“…” (im lặng)
-Sao vậy em?
-“Không có gì, thôi anh đi đi” (cúp máy)
ĐIỆN THOẠI LÚC NỬA ĐÊM
-“Alo”
-Em ngủ chưa?
-“Anh vẫn còn quan tâm đến em à?”.
-Hic, em đang khóc à?
-“Phải, và sẽ là lần cuối cùng khóc vì anh”
-. Em nói thì phải giữ lời đấy nhé!
-“Đúng, em đã quyết định thế rồi. Ở bên anh em sẽ chỉ tươi cười”.
-Anh cũng mong như vậy. Anh muốn được vui vẻ khi ở cạnh em.
-“Nhưng khi buồn em sẽ tìm đến một bờ vai khác để dựa vào mà khóc”.
-Trời!
E-MAIL CHÀNG GỬI CHO NÀNG
Anh biết rằng viết mail này cho em cũng là đánh dấu chấm hết cho cuộc khởi nghĩa kéo dài một tuần của anh. Khởi nghĩa đã bị dìm trong biển nước mắt! Em có một vũ khí thật lợi hại. Anh tiếc rằng ngày xưa đã nhân nhượng trước vũ khí đó, để giờ đây em dùng nó để đàn áp anh trong mọi trường hợp. Khi em khóc, ý chí chiến đấu của anh tiêu tan, anh chiều theo mọi mong muốn, đòi hỏi, thậm chí yêu sách của em. Nắm được điểm yếu của anh, em đã sử dụng nước mắt với một mật độ ngày càng dày đặc. Sự kiên trì của anh trở thành bằng chứng để em tin rằng anh có yêu em hay không.
Anh đã ấm ức, đã bực bội, đã cáu kỉnh vì bị đàn áp như thế. Nhiều lần, anh phản kháng. Nhiều lần, anh muốn bỏ trốn. Nhưng cũng chính nước mắt của em khiến anh chịu thua. Nhưng mỗi lần quy hàng, sự bực bội với em, với chính mình lại tích tụ trong anh… Một lần nữa, anh xin đầu hàng trước sự mạnh mẽ đòi quyền được khóc của em. Anh sẽ tiếp tục làm kẻ kiên trì an ủi, lau nước mắt, dỗ dành em mỗi khi em khóc. Anh không muốn cái đặc quyền ấy rơi vào tay một thằng cha nào khác! Nhưng anh không dám chắc rằng, cứ với đà này, khởi nghĩa lại chuẩn bị bắt đầu...
P/s: Ứng xử trong tình yêu là cả 1 nghệ thuật.Làm con gái có cái quyền đc nhõng nhèo này kia,chứ lạm dụng quá thì ai đỡ nổi các nàng kia chứ.Nhưng hỡi các đáng mày râu!Khi thấy bạn gái mình khóc mà vẫn có thể cúp đuôi đi thẳng,thì có nên chăng?Khi đó bạn đã vô tình khiến các nàng bỗng trở nên lì lợm mà thôi.Bới vậy thương yêu luôn phải được xây đắp,bù trừ từ 2 phía.Chỉ 1 phía thôi sẽ là DƯ THỪA!
1 nhận xét:
Cám ơn câu chuyện của Tortoise.Yêu thương phải luôn được xây đắp từ hai phía => That's right.
Post a Comment
♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Hãy để lại nhận xét để nhận được sự chia sẻ và giúp đỡ!
♦ Nhận xét sẽ bị chặn vì những lý do sau: không có tên cụ thể, Không gõ dấu tiếng Việt, Nhận xét với mục đích spam, đụng chạm đến những vấn đề nhạy cảm của cá nhân, tôn giáo hay quốc gia,...
♦ Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọn Comment as là Tên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.