Vào một buổi chiều thu, trời mưa tầm tã gió lạnh, một cụ già bước mau trên hè phố trở về nhà. Chân cụ dẫm trên những lá vàng rụng đầy đường như tấm thảm, làm cụ nhớ lại những mùa hè nắng ấm đang tới và đã qua đi. Nay cụ lại phải chờ đợi những ngày dài đêm lạnh của mùa thu và mùa đông để đón mùa xuân sang và nắng hè trở lại.
Đang mải suy nghĩ vẩn vơ, chợt nhìn xuống chân, mắt cụ nhìn thấy một tờ giấy trắng nhỏ xen với những chiếc lá vàng. Cụ dừng chân lại trước mảnh giấy, một tay vịn gậy chống chậm rãi cúi xuống và với bàn tay kia run run nhặt mảnh giấy lên. Trời mờ mờ tối, mắt lờ mờ nhưng cụ cũng cố mở ra xem. Trên mảnh giấy có những hàng chữ bằng viết chì với nét chữ ngoằn nghèo của một trẻ con. Cụ đọc thấy như sau:
“Hỡi ai nhặt được mảnh giấy này, hãy biết rằng con cần tình thương. Hỡi ai nhặt được mảnh giấy này, hãy biết rằng con đang cần đến. Con không biết nói gì với ai cả, ai nhặt được mảnh giấy này, hãy biết rằng con cần được thương.”
Tâm hồn cụ xúc động, và một giọt nước mắt bắt đầu chảy xuống trên hai gò má nhăn da của cụ.
Đọc xong mấy hàng chữ, cụ già lấy tay gạt nước mắt rồi đưa mắt nhìn chung quanh xem có em bé nào không. Cụ nhận ra mình đang đứng trước một viện mồ côi. Ngước mắt nhìn lên, cụ thấy những cửa sổ đều đã bật đèn sáng từ lúc nào rồi, trên một cửa sổ ở tầng lầu một, hiện rõ gương mặt của một em bé gái đang nhìn ra cửa sổ, mũi em khép chặt vào mặt kiếng trong sáng. Cụ già vui mừng biết mình đã tìm ra được một người bạn tí hon, cụ đưa tay vẫy làm hiệu và em bé đáp lại bằng một nụ cười thật tươi.
Từ ngày đó, mưa thu và giá đông lạnh không còn làm cụ thấy cô đơn nữa, ngày giờ của cụ cũng không còn là những chuỗi ngày dài lê thê nữa. Cụ đẽo gọt gỗ cây làm những món đồ chơi cho em bé, và bù lại em bé vẽ trên giấy những hình màu dễ thương tặng cụ. Qua hàng rào của viện mồ côi, cụ già và em bé trao tặng cho nhau những món quà chính tay họ làm.
Nhưng rồi vào một ngày mùa đông giá lạnh, em bé chạy tới hàng rào để khoe với cụ già bức tranh em vừa mới vẽ xong. Thế nhưng, cụ già không tới đó, em bắt đầu hỏi: Cụ sẽ không bao giờ trở lại nơi này nữa sao? Tiết đông giá lạnh, em bé lên phòng với cây bút chì màu, em lại viết lên mảnh giấy: “Hỡi ai nhặt được mảnh giấy này, hãy biết rằng con cần tình thương. Hỡi ai nhặt được mảnh giấy này, hãy biết rằng con đang cần đến. Con không biết nói gì với ai cả, ai nhặt được mảnh giấy này, hãy biết rằng con cần được thương.”
Cô đơn là căn bệnh của thời đại, đó là căn bệnh hay lây và đang lan rộng khắp nơi trong xã hội, trong mọi quốc gia. Biết bao nhiêu người, nhất là những người già cả và các bệnh nhân. Con người không được tạo dưng để sống lẻ loi một mình như một hòn đảo nhưng để sống, để chia sẻ và để trao tặng tình thương cho nhau. Có nhiều cách chia sẻ và cho đi, người ta không chỉ cho đi tiền bạc hoặc chỉ chia sẻ quà tặng vật chất mà thôi, nhưng trước nhất là cho đi chính mình, là trao tặng cái gì quí giá nhất mình có là chia sẻ tình thương mà không tiền bạc nào có thể đổi mua được, bởi vì con người được tạo dựng để yêu thương và để được thương yêu.
Tất cả mọi người trên đời này đều cần đến tình thương, bất luận già hay trẻ, giàu sang hay nghèo hèn. Tình thương làm cho sự nghèo nàn trở nên phong phú, sự thấp bé trở nên cao đẹp. Thiếu vắng tình thương, tất cả mọi sự sang giàu hay phú quí cũng chỉ là sự trống rỗng, cô đơn, chán chường không gì có thể bù đắp đầy lại được.
Lạy Chúa là Thiên Chúa của tình thương, của sự hiệp thông. Con cám ơn Chúa vì sự hiện diện của những người bạn tốt trong đời con, họ là những món quà Chúa ban tặng để làm cho cuộc sống con trở nên phong phú, để thúc đẩy con tiến tới, để thắng vượt tính ích kỷ, để phá đổ những hàng rào đóng kín và để con đến với người khác, chia sẻ tình thương với tha nhân, tình thương mà Chúa đã đặt để và đã nhóm lên trong con từ ngày con được tạo dựng. Amen!
Nguồn memaria.org
1 nhận xét:
Đúng như thế, tình thương là rất quan trọng với mỗi con người, không có tình thương cuộc sống sẽ vô vị lắm, chính vì thế khi mọi người hãy trao cho nhau tình thương để cuộc sống thêm mùi vị hạnh phúc và ngược lại nếu ai chưa nhận được tình thương thì hãy trao đi rồi sẽ nhận được àh!!!:)
Post a Comment
♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Hãy để lại nhận xét để nhận được sự chia sẻ và giúp đỡ!
♦ Nhận xét sẽ bị chặn vì những lý do sau: không có tên cụ thể, Không gõ dấu tiếng Việt, Nhận xét với mục đích spam, đụng chạm đến những vấn đề nhạy cảm của cá nhân, tôn giáo hay quốc gia,...
♦ Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọn Comment as là Tên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.