Search Our Blog

Oct 1, 2011

Muộn màng

Đã ba ngày mẹ không ngủ được. Mỗi lần chợp mắt là thấy hình ảnh con hiện về, hình ảnh của thiên thần bé nhỏ mẹ chỉ kịp nhìn một lần rồi nhẫn tâm chôn vùi trong quá khứ.

Con là kết tinh tình yêu đơn phương mẹ dành cho ba con hơn mười năm, cũng là kết tinh của "trò chơi" ba đã đem đến cho mẹ. Hơn hai tháng con sống trong mẹ, vậy mà mẹ không hay biết đến sự tồn tại của con. Thời gian ấy chắc con thấy nước mắt mẹ mỗi đêm thấm ướt gối để rồi sáng thức giấc với mí mắt mọng nước.

Mẹ khóc bởi cuộc đời mẹ nhiều cay đắng. Mẹ chỉ là người lấp chỗ trống cho ba con khi tình yêu tan vỡ. Mẹ yêu ba con nhiều như chưa bao giờ yêu. Ba con biết điều ấy nên đến với mẹ rồi ra đi trong lặng lẽ. Nước mắt người đàn bà trong mẹ cạn khô theo thời gian.

Con yêu, thiên thần của mẹ, mẹ khóc vì mẹ không để cho con nhìn thấy mẹ và ba, không để cho con nhìn ánh mặt trời mỗi buổi sáng mai thức giấc.

Mẹ không thể quên hôm biết con tồn tại: mẹ sững sờ khi nghe vị bác sĩ xa lạ kia nói trong bụng mẹ có một túi thai. Nằm trên chiếc giường lạnh lẽo đó, mẹ chơi vơi… Muốn giữ con lại vì tình yêu dành cho ba con, và hạnh phúc được làm mẹ của con, nhưng mẹ không đủ dũng cảm để đi một mình trên con đường đầy thử thách ấy. Mẹ cần ai đó làm điểm tựa. Ba con không yêu mẹ, thứ tình cảm trong những giây phút hoan lạc mà ba dành cho mẹ chỉ là lấp chỗ trống trong lòng ba con mà thôi.

Ba con đã im lặng khi nghe mẹ thông báo sự tồn tại của con trên cõi đời này. Nhưng ba không muốn có sự tồn tại của con. Thiên thần của mẹ, 3 ngày trước, ba đưa mẹ vào bệnh viện. Nằm trên giường để hủy hoại sự sống của con, mẹ đã khóc, khóc rất nhiều. Ngoài tấm cửa kính kia, ba con ngồi đó, lặng lẽ suy tư... Có lẽ ba con cũng như mẹ đang khóc. Dẫu ba con không thể đón nhận tình yêu của mẹ, sự hiện diện của con, thì ba con cũng khóc vì con là đứa trẻ vô tội.

Ba ngày rồi, ba con không nhắn tin hay gọi hỏi thăm sức khỏe mẹ. Ba ngày cũng là khoảng thời gian mẹ đau đớn bởi đã hủy diệt sự sống của con, cũng là ba ngày để mẹ hiểu hơn về ba con.

Con là đứa trẻ vô tội, mẹ mong con hãy thứ tha cho mẹ. Mẹ mong ở trên trời cao, con nghe được những lời mẹ nói: mẹ yêu con nhiều lắm...

NHÃ KỲ

(sưu tầm)

0 nhận xét:

Post a Comment

♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Hãy để lại nhận xét để nhận được sự chia sẻ và giúp đỡ!

♦ Nhận xét sẽ bị chặn vì những lý do sau: không có tên cụ thể, Không gõ dấu tiếng Việt, Nhận xét với mục đích spam, đụng chạm đến những vấn đề nhạy cảm của cá nhân, tôn giáo hay quốc gia,...

♦ Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọn Comment asTên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.

 
Graphic and Design by nldesign | Premium Blogger Themes