Search Our Blog

May 31, 2010

ĐIỀU TÔI MUỐN BIẾT

TÔI KHÔNG QUAN TÂM VIỆC BẠN LÀM GÌ ĐỂ KIẾM SỐNG.
Tôi chỉ muốn biết bạn khao khát điều gì,và bạn có dám thực hiện ước vọng của trái tim mình không.


TÔI KHÔNG QUAN TÂM BẠN BAO NHIÊU TUỔI.
Tôi chỉ muốn biết bạn có sống thực trong tình yêu,có cuồng nhiệt với giấc mơ,và có dám dấn thân vào những phiêu lưu của cuộc đời hay không.


TÔI KHÔNG QUAN TÂM NGƯỜI NÀO LÀM BẠN TỔN THƯƠNG.
Tôi chỉ muốn biết bạn đã chạm đến tận cùng vết thương của mình chưa, đã mở rộng lòng trước những phản trắc của cuộc đời chưa, hay bạn đang cố co mình lại và khép chặt cánh cửa của tâm hồn vì e ngại phải chạm đến nổi đau thêm một lần nữa.
Tôi chỉ muốn biết bạn có sẵn lòng sẻ chia với nổi đau của người khác và nhìn thẳg vào nổi đau của riêng mình hay không, hay bạn đang cố gắng dối người và dối lòng rằng mình không hề biết đau.
Tôi chỉ muốn biết bạn đã hoà mình vào niềm vui của nhười khác và sống trọn vẹn với niềm vui của mình hay chua, hay bạn không dám nhảy múa ca hát dù lòng bạn rất muốn.


TÔI KHÔNG QUAN TÂM CÂU CHUYỆN BẠN KỂ CÓ THẬT HAY KHÔNG.
Tôi chỉ biết bạn có dám làm người khác thất vọng khi sống thật với lòng mình hay không.
Tôi chỉ muốn biết bạn có vững vàng bước tiếp con đường của mình và can đảm hứng chịu búa rìu dư luận hay không.
Tôi chỉ muốn biết những lời nói ngọt ngào, những cử chỉ ân cần của bạn có xuất phát từ con tim bạn hay không .
Tôi chỉ muốn biết bạn có cảm thông với thất bại của người khác và đứng dậy được sau những thất bại của chính mình hay không.


TÔI KHÔNG QUAN TÂM BẠN SỐNG Ở ĐÂU VÀ BẠN CÓ BAO NHIÊU TIỀN.
Tôi chỉ muốn biết bạn có cảm nhận cuộc sống một cách trọn vẹn khi từng ngày từng giờ trôi qua.


TÔI KHÔNG QUAN TÂM BẠN LÀ AI VÀ BẠN TỪ ĐÂU ĐẾN.
Tôi chỉ muốn biết bạn có sẵn sàng sát cánh bên những người thân yêu trong những giờ phút khó khăn và chia sẻ thật lòng.


TÔI KHÔNG QUAN TÂM BẠN ĐÃ HỌC TRƯỜNG NÀO HAY HỌC VỚI AI.
Tôi chỉ muốn biết sức mạnh nội tại nào có thể cứu sống bạn nếu tất cả sụp đổ.
Tôi chỉ muốn biết bạn có thật lòng với những người mà bạn tiếp xúc hay đó chỉ là gặp gỡ cho qua những giờ khắc trống trải.


TÔI CHỈ MUỐN BIẾT BẠN CÓ DÀNH GIÂY PHÚT NÀO ĐỂ ĐỐI DIỆN VỚI CHÍNH MÌNH MÀ SOI RỌI NHỮNG GÌ ĐÃ QUA KHÔNG?


Sưu tầm

May 26, 2010

Tha thứ là vẻ đẹp thanh tú nhất của lòng người

Tha thứ là vẻ đẹp thanh tú nhất của lòng người

Một người hành khất có dáng vẻ băn khoăn tiều tụy lạ thường. Sau manh áo rách rưới, ông còn đeo trên cổ một thánh giá vàng mà ai cũng có thể trông thấy.
Ngày ngày ông ta tới xin ăn trước cửa một nhà thờ ở Paris. Người quen thuộc nhất của ông là một linh mục trẻ. Vị linh mục thường đến dâng Thánh Lễ ở nhà thờ này. Mỗi lần ra khỏi nhà thờ, vị linh mục này vẫn hỏi han và giúp đỡ người hành khất.
Rồi một hôm, vị linh mục không thấy người ăn xin trước cửa nhà thờ nữa. Ông đã tìm đến nơi trú ngụ của người hành khất, thăm nom và giúp đỡ ông ta đang trong cơn rét run, vì bệnh tật và đói ăn.
Cảm động trước nghĩa cử của vị linh mục, người hành khất đã kể lại cuộc đời mình như sau:
- Khi cách mạng bùng nổ, tôi đang làm quản gia cho một gia đình giàu có. Hai vợ chồng chủ tôi là những người đạo đức, giàu lòng thương người. Thế nhưng tôi đã phản bội họ. Và quân cách mạng tìm đến bắt họ. Hai vợ chồng và hai đứa con bị bắt giữ và bị kết án tử hình. Chỉ có người con trai duy nhất là thoát được.
Nghe tới đây, vị linh mục như muốn té xỉu. Nhưng ông cố gắng giữ bình tĩnh. Người hành khất thều thào kể tiếp:
- Tôi nhìn họ leo lên đoạn đầu đài và thản nhiên theo dõi cảnh người ta chém đầu họ. Quả thực tôi là một quái vật khát máu. Nhưng sau đó tôi bỗng ân hận. Tôi bị dày vò. Tôi không thể nào có được sự bình an trong tâm hồn nữa. Tôi bắt đầu đi lang thang khắp hang cùng ngõ hẻm để cố quên tội ác của mình... Tôi vẫn còn giữ tấm ảnh gia đình họ trong túi áo này đây. Cây thánh giá treo ở đầu giường kia là của người chồng. Còn thánh giá bằng vàng tôi đeo trên cổ đây là của người vợ... Xin Chúa tha thứ cho tôi.
Nghe xong những lời tâm sự và cũng là những lời tự thú trên đây, vị linh mục trẻ quì gối xuống cạnh giường người hành khất đang hấp hối. Và thay cho một công thức giải tội, vị linh mục nói:
- Tôi chính là người con trai còn sống sót của gia đình. Ðại diện cho gia đình tôi và với tư cách là một linh mục, tôi tha tội cho ông nhân danh Chúa Cha và Chúa Con và Chúa Thánh Thần.

May 25, 2010

Thật

Bây giờ nó thiệt sự không biết nó đang trong tình trạng nào nữa!Nó gặp em nhiều lần nhưng không ấn tượng gì đặc biệt. Không phải em không để lại ấn tượng mà đơn giản, lúc đó nó cảm thấy chưa thực sự cần ai là người đặc biệt. Giờ thì nó đã hiểu tại sao lại có câu nói: những người ta gặp không phải do tình cờ mà có nhân duyên sắp đặt. Khi không nhận được tin nhắn của em, nó thấy nhớ và buồn kinh khủng. Nó hiểu tại sao nó trở nên như vậy. Ban đầu nó cố dối mình bằng những suy nghĩ: chắc do thói quen! Nhưng nó không thể tự dối mình mãi được. Nó biết nó cần em như thế nào. Nó giữ điều đó cho riêng nó và cố làm ra vẻ không có gì trước mặt em. Với tính khí của nó như vậy, dễ gì thừa nhận điều đó, có lẽ vì thế mà nó cũng làm em buồn nhiều. Nó thay đổi và bắt đầu thể hiện điều nó giữ cho riêng mình bấy lâu. Nó thấy vui mỗi khi bên em. Nó thấy mình được quan tâm, không phải e dè, không phải đặt những hàng rào không cần thiết... Nó và em đã có rất nhiều kỉ niệm. Và, nó biết nó cần ai là người đặc biệt.Nhưng mọi chuyện không mãi êm đềm. Thời gian qua là những ngày thật sự khó khăn với nó. Mỗi ngày nó đều mong có một tin nhắn được gửi từ em... Nhưng dù có chuyện gì, nó vẫn sẽ cố gắng và sẽ không bỏ cuộc... Nó đang cố gắng thực hiện một lời hứa với em, mà theo nó thì rất quan trọng. Vì em nó thực hiện những điều trước nay nó nghĩ nó không làm được. Nó mong em hiểu vì nó biết nó cần ai. Sao phải giấu đi tình cảm thực của mình mà không bày tỏ cho người đó biết: mình yêu họ biết bao? Bởi, Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào….

Yêu là Cho ĐI

Một vị ẩn sĩ kia đã từ lâu sống kham khổ trong sa mạc. Ông vốn là người có nhân đức, hiền lành, nhưng có chứng bịnh hay quên. Người ẩn sĩ tìm đến một nhà đạo sĩ khôn ngoan hơn để bàn hỏi về chứng bệnh hay quên của mình.
Sau khi nghe lời khuyên bảo khôn ngoan, người ẩn sĩ sung sướng ra về. Nhưng khi về đến nhà thì đã quên hết tất cả những lời khôn ngoan ấy. Hôm sau, người ẩn sĩ lại tìm đến nhà đạo sĩ để nghe lại những lời khôn ngoan ấy. Dọc đường, người ẩn sĩ lại quên hết mọi sư. Cứ như thế, ngày này qua ngày khác, ông ta nghe rồi lại quên. Nản lòng thất vọng, ông quyết định không đến tìm gặp nhà đạo sĩ nữa.
Một thời gian sau, tình cờ, người ẩn sĩ gặp nhà đạo sĩ. Nhà đạo sĩ ân cần hỏi thăm cho biết ông đã tiến đến đâu rồi. Người ẩn sĩ khiêm tốn thú nhận:
- Thưa thầy, con lại quên tất cả những lời thầy khuyên. Con biết đã quấy rầy thầy quá nhiều rồi, nên con không dám làm phiền thầy nữa.
Nhà đạo sĩ bảo:
- Con hãy đi thắp đèn.
Người ẩn sĩ đi thắp đèn rồi nhà đạo sĩ lại nói:
- Con hãy đem những đèn khác đến đây, rồi thắp sáng lên từ ngọn thứ nhất kia.
Người ẩn sĩ làm như lời nhà đạo sĩ khôn ngoan dạy. Nhà đạo sĩ hỏi ông:
- Theo thiển nghĩ của con, ngọn đèn đầu tiên kia có bị mất hụt ánh sáng của nó chỉ vì đã thắp sáng những cái đèn khác không?
- Thưa thầy không.
Rồi nhà đạo sĩ hiền lành kết luận:
- Cũng vậy, đối với thầy, không những chỉ mình con mà thôi, nhưng nếu tất cả dân làng này đến với thầy xin điều gì, thầy không phải mất mát thiệt thòi chi cả Vậy bất cứ khi nào con cần gì con hãy đến với thầy, đừng ái ngại chi hết.
Yêu thương không phải là cho đi một cái gì. Nhưng là cho đi chính mình. Yêu thương là tận hiến, là quên mình để phục vụ người khác. Nhưng làm sao chúng ta có thể cho đi chính mình hay hiến thân phục vụ, nếu chúng ta vẫn còn nô lệ chính bản thân và lòng ích kỷ.
Nếu chúng ta chỉ tìm kiếm những gì đem lại tiện nghi, dễ dãi cho bản thân, nếu chúng ta chỉ bận tâm tránh né những gì gây phiền toái cho ta, làm sao có thể nói được là chúng ta biết cho đi, biết hiến thân một cách chân thành.
Tình thương đích thực không làm cho chúng ta trở nên nghèo nàn, hoặc bị thiếu hụt mất mát. Trái lại, nó càng làm cho chúng ta thêm phong phú và được tự do thật sự. Nếu chúng ta cho đi và mong nhận lại, chúng ta sẽ chẳng nhận được gì hết, và sẽ cảm thấy cay đắng, bất mãn trước những vô ơn bạc bẽo. Nhưng nếu chúng ta thành thực cho đi mà không mong được đền đáp, chúng ta sẽ nhận được tất cả, và càng cảm thấy bình an vui sướng khi không nhận được gì hết.
Lạy Chúa, Chúa không bao giờ chịu thua những người có lòng quảng đại, biết cho đi cách vô vị lợi. Tuy con chỉ biết hiến dâng cho Chúa tất cả sự bé nhỏ, nghèo hèn của con, nhưng Chúa sẽ trao trả lại cho con tất cả sự vô tận của Chúa. Xin cho con được nhận chìm và tan biến trong đại dương tình yêu bao la của Chúa.

ST

May 24, 2010

Dấu Chân Trên Cát


“Một đêm kia, tôi nằm mơ,
Tôi thấy mình đang đi bộ trên bãi cát với Thiên Chúa.
Nhũng cảnh sống trong cuộc đời tôi chợt hiện ra trên bầu trời.
Trong mỗi cảnh đời, tôi nhận thấy những dấu chân trên bãi cát.
Nhiều khi có dấu vết của hai đôi chân trên cát,
Nhưng cũng có khi chỉ có một dấu đôi chân trên cát.
Điều làm cho tôi buồn phiền là:
Trong những lúc đời tôi ưu sầu và phiền muộn,
Thất bại, thống khổ và đau đớn,
Thì tôi chỉ thấy có một đôi chân trên bãi cát mà thôi.
Vì thế tôi liền tâm sự với Thiên Chúa:
“Lạy Chúa, Chúa đã hứa với con rằng:
Nếu con đi theo Chúa,
Thì Chúa luôn bước đi song hành với con,
Nhưng con nhận ra rằng:
Trong những giây phút khó khăn nhất của đời con.
Lại chỉ có một dấu đôi chân trên cát.
Tại sao khi con cần Chúa nhất,
Chúa lại không ở cạnh bên con?”
Thiên Chúa âu yếm trả lời:
“Con yêu dấu ơi,
Khi con chỉ thấy một dấu đôi chân trên bãi cát,
Đó là lúc Cha cõng con trên vai Cha!”

sưu tầm

May 22, 2010

Thân mời tham gia buổi trò chuyện với chuyên đề về Tình Yêu

Thân mời các bạn tham gia buổi trò chuyện với chuyên đề về Tình Yêu

Thứ sáu , Ngày 28-5-2010, trung tâm nhịp cầu Hạnh Phúc có Tổ chức chương trình nói chuyện chuyên đề tại Giáo Xứ Thái Bình, hạt Xóm Mới . Chủ đề của chương trình nói về chuyện tình yêu với Chủ đề : “YÊU và GIỮ” dành riêng cho các bạn trẻ đã yêu, đang yêu và sẽ yêu …,

chương trình được tổ chức nhằm giúp các bạn trẻ có thêm những kiến thức cũng như có cách nhìn đúng đắn hơn về tình yêu. Tình yêu là một thứ rất thiêng liêng và trong sáng chúng ta đừng hiểu sai và làm lu mờ đi giá trị của nó.

Bạn sẽ “mất” gì khi yêu , và sẽ được gì khi “giữ”....Trong xã hội ngày nay, có phần phóng khoáng hơn xưa, không gò bó theo quan niệm cũ, nhưng các bạn trẻ cũng đừng vì thế mà đánh mất chính mình….

Chương trình sẽ bắt đầu từ 19h00 -> 21h30 ngày 28-5-2010 tại hội trường giáo xứ Thái Bình số 48/16 Đường Thống Nhất, F13, Quận Gò Vấp
Do Linh Mục : Martino Nguyễn Bá Thông cùng sự góp mặt của ca sỹ Hà Bảo Thu phụ trách

Tham gia chương trình, các bạn sẽ được cùng trò chuyện, chia sẻ với những người có kinh nghiệm và chính các bạn trẻ với nhau…

Các bạn sắp xếp được thời gian đến để tham gia và cùng trò chuyện nhé.

Hãy quẳng gánh lo đi và vui sống.


Thiên Chúa tạo dựng con người để được sống hạnh phúc và hạnh phúc ngay từ trên cõi đời này. Do đó, hạnh phúc không chỉ đến trong cuộc sống mai hậu, hạnh phúc không hẳn nằm ở ngoài tầm tay với con người. Kitô giáo không chỉ hướng chúng ta đến hạnh phúc đời sau, nhưng còn mời gọi chúng ta hưởng niềm hạnh phúc ấy trong cõi đời này.
Mang lấy thân phận con người, nhập cuộc vào trần gian này, Chúa Giêsu như mang hạnh phúc Thiên Ðàng đến với con người. Ngài mời gọi chúng ta hưởng niềm hạnh phúc ấy, Ngài nói với chúng ta rằng cuộc sống trần gian này là một cuộc đời đáng sống. Chấp nhận cuộc sống, chấp nhận chính bản thân, chấp nhận ngay cả những nghịch cảnh trong cuộc sống: đó chính là bí quyết của hạnh phúc trên đời này.
Bí quyết của hạnh phúc cũng chính là biết đón nhận những niềm vui nhỏ trong cuộc sống mỗi ngày. Có những ngày tù đày, chúng ta mới thấy được giá trị của hai chữ tự do. Có sống xa gia đình, chúng ta mới nhung nhớ những ngày sống bên những người thân. Có những lúc nằm quằn quại trên giường bệnh, chúng ta mới thấy được giá trị của sức khỏe... Cuộc sống của chúng ta tràn ngập những niềm vui nhỏ mà chỉ khi nào mất đi, chúng ta mới cảm thấy luyến tiếc.
"Hãy quẳng gánh lo đi và vui sống": đó là lời kêu gọi Chúa Giêsu không ngừng nhắn gửi cho chúng ta khi Ngài mời gọi chúng ta chiêm ngắm hoa huệ ngoài đồng và chim chóc trên rừng... Hãy quẳng gánh lo đi và vui sống có nghĩa là đón nhận từng phút giây trong cuộc sống với cảm mến và hân hoan. Hãy quẳng gánh lo đi và vui sống cũng có nghĩa là biết nhìn thấy xuyên qua những mất mát, thua thiệt, và ngay cả tội lỗi, bàn tay quan phòng nâng đỡ của Chúa... Chúa Giêsu không bao giờ loan báo cái chết một cách riêng rẽ, Ngài luôn gắn liền nó với sự Phục Sinh.

Sưu tầm

May 21, 2010

HẠT CƯỜM TRÀNG HẠT


Có một hộp hạt cườm trong đó các hạt cườm nằm với nhau và chúng tâm sự với nhau, thổ lộ cho nhau nghe về mộng ước của mình.
Hầu như tất cả các hạt cườm đều mong muốn mình được làm nên những đồ trang sức thật đẹp, thật tinh xảo, diễm lệ để cho các bà, các cô đeo cho đẹp tươi hơn, xinh xắn hơn, dung nhang lung linh hơn, kiều diễm hơn.
Các hạt cườm lần lượt được làm nên những đồ trang sức rất đẹp, rất dễ thương, quyến rũ. Cái thì được làm thành vòng đeo tay xinh xắn, cái thì được làm thành dây chuyền đeo cổ long lanh, cái thì được làm nên vòng đeo chân lấp lánh, cái thì được làm nên dây chuyền đeo nơi áo khêu gợi… Riêng một số hạt bị đưa đi làm tràng chuỗi Mân Côi để cô chủ nhỏ lần hạt.
Các hạt cườm bị đưa đi làm nên cỗ tràng hạt buồn bã vô cùng vì mộng ước bao năm qua ấp ủ nâng niu và mong đợi thế mà giờ đây đã vỡ tan như bọt bong bóng xà phòng.
Quả thật “đời không như ước mơ”.
Các hạt cườm làm tràng chuỗi khóc lóc than van thật thảm thiết:
- Ôi, thật là bất công ! Thật là bất công!
Mong thành trang sức long lanh
Ai ngờ xui xẻo mong manh cuộc đời !!!
Tháng năm tiếp nối nhau đi mãi, đi mãi. Thời gian cứ thế nối gót nhau trôi qua. Ngày nối tiếp ngày, đêm theo gót đêm, cô chủ nhỏ tối nào cũng đều dùng tràng chuỗi để lần hạt. Trước mỗi khi lần hạt và sau mỗi lần đọc kinh, cô chủ nhỏ đều trân trọng nhẹ nhàng hôn kính chuỗi tràng hạt.
Giờ đây, các hạt cườm làm nên chuỗi tràng hạt mới cảm thấy hạnh phúc, sướng vui và may mắn hơn tất cả các hạt cườm khác bởi vì mình được dùng làm nên chuỗi tràng hạt. Trong khi đó các hạt cườm làm nên đồ trang sức khác thì có bao giờ được cô chủ nhỏ âu yếm hôn kính hằng ngày đâu.
Biết rõ ràng như thế rồi, các hạt cườm làm nên tràng chuỗi Mân Côi cứ luôn miệng ca vui mãi:
Mong thành trang sức long lanh
Ai ngờ may mắn cao sang nhất đời !!!
Đời người cũng giống như những hạt cườm vậy. Nhiều khi chúng ta ước mong mình sẽ được trở nên ông này bà nọ mới mong góp mặt với nhân tình thế thái, mới mong có vị thế trong cuộc đời, nhưng ước mơ vẫn mãi chỉ là ước mơ. Thực tế, chúng ta vẫn luôn mãi là con người rất bình thường dung dị.
Đôi khi ngẫm nghĩ lại thì cảm thấy buồn man mác vì những ước mơ không thành. Nhưng Thiên Chúa có chương trình riêng của Ngài và mỗi một người trong chúng ta luôn luôn là người có giá trị lớn lao trước mặt Thiên Chúa và luôn luôn được Thiên Chúa ôm ấp yêu thương trong vòng tay tràn đầy tình ái của Ngài.
Khi nhận thức được điều này rồi thì chúng ta hãy hân hoan vui mừng mà tri ân, cảm tạ Thiên Chúa đến muôn thuở muôn đời.
Chúa vẫn mãi yêu con
Dù con không xứng đáng
Tình Chúa yêu ngút ngàn
Làm sao con đền đáp.

Trọn đời tri ân Chúa
Trọn đời ca khen Ngài
Dù đời bao cay đắng
Dù đời lắm chông gai.


Lm. Nguyễn Ngọc Phi.

May 19, 2010

Cầu Xin



Con cầu xin Thượng Đế lấy đi mọi sự đau khổ của con.

Ngài đáp, không. Đó không phải việc của Ta mà là tự con phải biết tránh những gì đem lại sự đau khổ ấy.


Con cầu xin Thượng Đế làm cho đứa con tật nguyền của con trở nên toàn vẹn.

Ngài đáp, không. Linh hồn cô ấy lúc nào cũng nguyên vẹn, còn thể xác chỉ là giả tạm.


Con cầu xin Thượng Đế ban cho con tính nhẫn nại.

Ngài đáp, không. Nhẫn nại là kết quả của sự chịu đựng, nó không thể ban cho mà là học hỏi được.


Con cầu xin Thượng Đế cho con hạnh phúc.

Ngài đáp, không. Ta chỉ có thể cho con ân điển, nhưng hạnh phúc hay không là tùy thuộc vào con.


Con cầu xin Thượng Đế miễn cho con sự đau thương.

Ngài đáp, không. Sự thương đau mới lôi kéo con ra khỏi sự chú ý về vật chất và đưa con đến gần bên ta hơn.


Con cầu xin Thượng Đế làm cho sự tu hành của con được viên mãn.

Ngài đáp, không. Con phải tự mình tinh tấn, nhưng Ta sẽ cắt tỉa để cho con đạt thành quả.


Cầu xin Ngài cho con tất cả mọi thứ để con có thể hưởng thụ cuộc sống.

Thượng Đế đáp, không. Ta sẽ cho con sự sống để con hưởng thụ mọi thứ.


Vậy xin Ngài giúp con Yêu Thương kẻ khác nhiều như là Ngài yêu thương con.

Thượng Đế trả lời... À, cuối cùng con đã hiểu được ý của Ta.

Nếu muốn được yêu thương thì trước tiên chúng ta phải biết thương yêu kẻ khác.

sưu tầm

May 18, 2010

Lời Cầu Nguyện Đẹp Nhất


Lời Nguyện của chị Véronique

Chị Véronique, một người Pháp, tính đến năm 1979 đã ngoài 58 tuổi, với 55 năm bị mắc bệnh phong Hansen, 20 năm bị mù lòa, nhưng chị vẫn làm việc trong một xí nghiệp sản xuất đồ dùng của người bệnh Hansen tại nước Cameroun, châu Phi. Dưới đây là một trong những lời nguyện của chị được ghi lại trong tạp chí Prier, xuất bản năm 1979:


Lạy Chúa,

Chúa đã đến và đã xin con tất cả,

Và con, con cũng đã hiến dâng

cho Chúa tất cả.

Xưa kia, con ưa thích đọc sách,

Và Chúa đã muốn mượn đôi mắt của con.

Ngày trước, con thích chạy nhảy

trong những khu rừng thưa,

Và Chúa đã muốn mượn đôi chân của con.

Mỗi độ xuân về,

con tung tăng hái lượm những cánh hoa tươi,

Và Chúa lại xin con đôi tay.

Bởi con là một phụ nữ,

con ưa ngắm nhìn suối tóc óng ả của con,

Ưa ngắm nhìn

những ngón tay thon nuột xinh xắn của con,

Thế mà giờ đây,

đầu con hầu như chẳng còn sợi tóc nào,

Cũng chẳng còn đâu

những ngón tay hồng xinh xinh nữa,

Chỉ còn lại

một vài que củi khô queo nham nhúa.

Chúa ơi, Chúa hãy nhìn xem:

Cái thân thể diễm kiều của con

đã bị hủy hoại đến độ nào.

Thế nhưng, con không hề muốn nổi loạn,

Con lại muốn dâng lên Chúa lời tạ ơn.

Vâng, lạy Chúa,

muôn đời con sẽ xin thưa hai chữ tạ ơn,

Bởi vì, nếu đêm nay,

Chúa truyền cho con phải ra đi vĩnh biệt cõi thế,

Con cũng sẽ chẳng tiếc hận gì.

Đời con đã được quá ư đầy tràn diệu kỳ tột độ:

Đó là con đã được sống

đắm mình trong Tình Yêu,

Đã được Chúa lấp đầy

chan chứa bằng Tình Yêu,

Vượt quá cả những gì tim con hằng mong ước.

Ôi lạy Chúa là Cha của con,

Cha đã đối xử quá tốt vớI bé gái Véronique của Cha.

Và chiều nay, ôi Tình Yêu của con,

Con xin dâng lời nguyện thiết tha,

Cho tất cả mọi người phong cùi trên mặt đất,

Xin Cha thương một cách đặc biệt,

Cả đến những người bị bệnh “cùi tâm hồn”

đang đè bẹp hủy hoại,

Con yêu thương đặc biệt những con người bất hạnh ấy.

Và chiều nay, trong âm thầm,

con xin tận hiến đời con cho họ,

Bời vì họ cũng là người anh chị em con.

Ôi lạy Chúa, Tình Yêu của con,

Con xin dâng Cha

căn bệnh phong của thân xác của con,

Để cho những người thân yêu kia

đừng bao giờ biết đến nữa,

Cái đắng cay, cái lạnh lẽo kinh hồn

của căn bệnh “cùi tâm hồn”.

Con là bé gái thân thương của Cha,

Cha ơi, hãy nắm lấy bàn tay

đã tàn phế của con để dẫn con đi,

Như người mẹ hiền

dắt tay đứa con gái cưng của mình.

Cha hãy ôm con vào lòng,

như người Cha ấp ủ đứa con cưng

trong vòng tay của mình,

Cha hãy nhận chìm con sâu xuống tận đáy

trái tim Cha,

Cho con được ở đấy

cùng với mọi người thân yêu của con,

Bây giờ và cho đến mãi muôn đời…
Amen.

Người Viết VÉRONIQUE

Trích từ Tờ báo Pier

May 16, 2010

THÁNG NĂM - THÁNG HOA DÂNG KÍNH MẸ

THÁNG NĂM - THÁNG HOA DÂNG KÍNH MẸ

BƯỚC VÀO THÁNG HOA – THÁNG ĐỨC BÀ

THÁNG CON CÁI NAO NỨC DÂNG NHỮNG BÓ HOA ĐẸP NHẤT VÀ NHỮNG ĐOÁ HOA LÒNG THẮM NỒNG NHẤT ĐỂ TỎ BÀY LÒNG CHÚNG CON YÊU MẾN MẸ.

XIN HIỆP VỚI TÂM TÌNH CỦA ĐỨC PHANXICÔ XAVIÊ CỐ HỒNG Y NGUYỄN – VĂN - THUẬN CẦU NGUYỆN VỚI MẸ TRONG NHỮNG NGÀY NGÀI CHỊU TÙ ĐÀY VÌ DANH CHÚA KITÔ.




Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm - Mẹ Hội Thánh - Mẹ chúng con.


Với Mẹ,
con hành động để cứu chuộc tất cả,
tất cả các linh hồn cho Chúa Giêsu.

Nhờ Mẹ,
con sẽ vượt qua mọi khó khăn gian khổ,
vì Hội Thánh, công trình của Chúa Giêsu,
vì sự hiệp nhất của Hội Thánh,
là nguyện vọng tha thiết nhất của Chúa Giêsu,

Theo Mẹ,
con muốn bất cứ điều gì Chúa muốn,
con muốn vì Chúa muốn,
con muốn như Chúa muốn, bao lâu Chúa muốn.

Cho Mẹ,
con trao phó tất cả quá khứ, hiện tại, tương lai của con.
Tội lỗi của con, sự yếu hèn của con,
ước muốn của con, hy vọng của con,
tất cả những người thân yêu của con,
những người thù ghét con,
công trình của Mẹ Vô Nhiễm và thánh Giuse,
mọi sự của con là của Mẹ.

Trong Mẹ,
con cậy trông, con cầu nguyện không ngừng,
trong sự hiệp nhất với Thiên Chúa Ba Ngôi.

Như Mẹ,
con muốn trở nên Tình Yêu,
mang sự hiện diện của Mẹ đến khắp nơi,
để xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn,
trong đó mọi người yêu thương nhau,
mọi người vui hưởng hòa bình hạnh phúc,
một thế giới như ý Chúa Giêsu.

Vì Mẹ,
con muốn làm cho mọi người yêu mến Mẹ,
con khao khát yêu mến Mẹ ngày càng nhiều hơn,
noi gương Mẹ, con muốn chia sẻ lao khổ,
ưu tư, vui buồn, đấu tranh của Mẹ,

vì Nước Trời, vì hạnh phúc của mọi người. 

(Sưu tầm)

chúng ta là một gia đình


Ngày xưa, con đọc được câu chuyện kể về một đứa con bất hiếu, làm nhiều việc sai trái với bố mẹ. Khi đứa con đó gặp nạn, bạn bè bỏ anh ta đi hết, chỉ có bố mẹ là vẫn dang tay đón anh ta trở về. Con hỏi mẹ: "Sao cha mẹ anh ta lại làm như thế? Họ không giận anh ta sao?". Mẹ đã trả lời: "Vì họ là một gia đình!".

Nhà mình ở miền núi, đất đai khô cằn. Anh cả lớn lên, đã bỏ ra thành phố lập nghiệp. Học xong, con cũng đến sống cùng anh. Chỉ còn mình mẹ ở lại quê nhà. Công việc bận rộn, thi thoảng lắm anh mới về thăm mẹ, còn thì chỉ là những cuộc điện thoại hỏi thăm. Nhưng chừng đó cũng khiến anh mệt mỏi, anh giục: "Mẹ bán nhà, dọn xuống thành phố ở với chúng con. Mảnh đất "chó ăn đá, gà ăn sỏi" đó có gì mà mẹ lưu luyến". Mẹ một mực từ chối. Mẹ bảo, đây là nơi bố mẹ gặp nhau rồi sinh ra các con. Từng viên gạch trên hàng rào đều do bố tự tay chọn đất, đóng khuôn, nung lửa. Cây bưởi ngoài hiên do con trai ăn trái, nhả hạt xuống vườn, giờ đã thành cây cho trái. Mảnh sân con, lỗ chỗ lỗ thủng nhưng in dấu những bước chân lẫm chẫm tập đi của con gái. Mỗi góc nhà đều mang dấu tích của các thành viên trong gia đình nên mẹ không thể xa rời. Tại nơi này, bố đã ra đi mãi mãi nên mẹ sẽ ở lại đây chờ ngày bố đến gọi mẹ đi. Ngôi nhà là phần hồn của mẹ, đừng bắt mẹ phải xa nó.

Anh cả là người rất mê tướng số. Anh bảo, có một điểm anh ghét nhất trên cơ thể mình là nước da đen do di truyền của mẹ. Nước da rám khiến anh trông lúc nào cũng khắc khổ, không ra dáng ông chủ. Rồi anh làm ăn thất bát, vỡ nợ, phải nhờ mẹ xuống trông nhà để anh "lánh nạn". Anh sắp xếp cho mẹ vào vai "người giúp việc", nhưng ai trông thấy cũng nhận ra là hai mẹ con vì nước da "đặc trưng". Anh lầm bầm: "Đúng là nước da... phản chủ. Chủ nợ nhận ra mẹ, lại dùng mẹ uy hiếp con mất".

Anh cả chưa kịp bỏ trốn thì được tin mẹ đã nhờ người bán xong ngôi nhà. Cầm tay anh, mẹ bảo: "Con cứ yên tâm. Tiền bán nhà, mẹ sẽ đưa cả để con trả nợ. Mảnh đất đó "chó ăn đá, gà ăn sỏi" mẹ cũng không lưu luyến nữa. Mẹ già rồi, con ở đâu thì đó là quê hương của mẹ...".

Nghe đến đây, anh cả run rẩy: "Sao mẹ lại bán nhà? Đó là phần hồn của mẹ mà?". Mẹ đáp: "Vì chúng ta là một gia đình...".

Giờ tôi cũng đã lấy chồng, sinh con. Vợ chồng tôi suốt ngày đầu tắt mặt tối kiếm tiền nuôi con. Một hôm, con gái tôi lại hỏi: "Sao bố mẹ phải khổ vì con vậy?". Giống như mẹ tôi trước kia, tôi trả lời: "Vì chúng ta là một gia đình".

Anh cả bây giờ cũng không còn phàn nàn về nước da "di truyền của mẹ" nữa. Ai chê anh "Hai lúa" quá, anh còn đắc chí bảo: "Gen di truyền đó mà".

Đúng rồi, vì chúng ta là một gia đình, lúc nào cũng có nhau và sống vì nhau, phải không mẹ?

theo báo phụ nữ

May 14, 2010

Mưa trong nổi nhớ....

Mưa trong nổi nhớ....

Mưa...
...
Mưa à,
Nhìn mưa là tôi sẽ buồn đó
Tôi nghe người ta bảo rằng...
Mưa đến, như mang những điều phiền muộn...
Hay là kỉ niệm buồn đó có liên quan đến mưa?
Đừng đổ lỗi cho mưa như thế...tội nghiệp lắm
Mưa chỉ mang những hạt nước cho cây tắm ướt sau ngày khô cằn...
Mưa chỉ muốn rửa bỏ những điều phiền toái của muôn loài muôn vật thôi mà...
Mưa...
Cũng tốt đó chứ...
Có thể tôi không biết nhiệm vụ quan trọng của mưa mà thiên nhiên đã giao đâu...
Thôi thì, mưa cứ làm trọng trách của mình đi nhé
Tôi sẽ ko trách mưa nữa đâu...
Nhưng...
Xin mưa đừng mang đến cho tôi nỗi buồn nhé..
Vì sức của tôi không thể chịu nổi
Vì tôi không muốn nhớ đến nó
..Và vì tôi không muốn quên những ngày tháng trong sự yêu thương...
Mưa à...
Đây là lời hứa giữa tôi và mưa đó...
Mưa chắc chắn sẽ làm được mà...
Vì tôi và mưa là bạn phải không?????

(Nguồn Internet)

May 9, 2010

Em là người quan trọng!


Em bảo: “Hình như em không phải là người quan trọng của anh!”. Cảm nhận ấy anh không biết nó xuất phát từ cơ sở nào, có thể do anh khô cứng, không biết cách thể hiện tình cảm nên em ngờ ngợ thế?

Riêng đối với anh, em là người quan trọng. Là một phần cuộc sống, công việc của anh. Em đã chiếm rất nhiều ngăn trong suy nghĩ của anh và hình ảnh của em đi qua bộ nhớ của anh rất nhiều lần trong ngày. Nhớ lúc em cười, em khóc, nhớ cả dáng đi trong nắng mai của em, giọng nói và ánh mắt… Nỗi nhớ ấy chắc em không thể hình dung được. Như thế theo em, em có là người quan trọng của anh?

Nếu em không phải là người quan trọng thì anh đâu tốn thời gian ngồi hàng giờ bên em trong quán cà phê để nghe em tỉ tê về chuyện học, chuyện ở lớp, ở trường của em? Những chuyện như nhỏ B. bạn em, cậu T. bạn em… anh nghe em nhắc hoài, nếu không yêu em anh đâu kiên nhẫn ngồi nghe. Và nếu em không quan trọng thì anh đâu kể cho em nghe những chuyện rất riêng của mình, những chuyện mà anh nghĩ rằng anh chỉ muốn cất giữ cho riêng mình!

Em có là người quan trọng với anh không? Em thử trả lời xem, nếu em không quan trọng thì khi hay tin em buồn, em đau ốm anh đâu lo sốt vó lên, đâu phải tốn hàng tiếng đồng hồ gọi điện nói chuyện cho em vui, nhắc em uống thuốc? Nếu em không quan trọng thì anh đâu cần giải thích với em về chuyện này, chuyện nọ lúc em nghi ngờ, hay những lúc như thế này, ngồi gõ những dòng này cho em?

Em là người quan trọng của anh, người mà mỗi sớm mai thức dậy anh nhắn tin để hỏi câu quen thuộc rằng: em ngủ ngon không. Trước khi đi ngủ anh cũng nhắn và vẫn là thói quen cũ: anh tặng em một nụ hôn dù chỉ là icon.

Em là người quan trọng của anh, nhưng em cũng biết người ta đôi khi không thể chu toàn hết mọi việc. Có đôi lúc anh quên những chi tiết nhỏ nhặt và anh đã hỏi những câu ngớ ngẩn, hỏi những thông tin em nói với anh rồi mà anh không để ý. Anh quên, nhưng không có nghĩa là anh vô tâm. Điều này anh nói với em rất lâu - ngay khi mình mới yêu. Anh thừa nhận anh không tốt nhưng đâu phải anh không quan tâm đến em! Có lẽ em hiểu nhưng em chưa cảm thông?

Thời gian dài mình yêu, em hẳn đã hiểu về một chàng thanh niên quê trớt là anh, giản dị chỉ có mấy bộ đồ lười ủi. Rằng chàng trai ấy yêu em thật lòng nhưng chỉ có điều ít nói nhớ em dù là rất nhớ…

Lại khẳng định thêm em nhé, em là người quan trọng đối với anh, thật đấy!

Trích từ báo tuổi trẻ online

May 5, 2010

Hoa Tháng Năm


Hoa Tháng Năm

Mừng Kính Đức Maria trong mùa hoa tháng năm mang đầy ý nghĩa của trọng tâm nhân loại đựơc Thiên Chúa yêu thương. Đức Maria, nơi ngài còn thấy sự hòa điệu của con người vâng phục Thiên Chúa. Trong tháng năm dâng kính Mẹ Maria còn mang một ý nghĩa đặc biệt nữa là mùa hoa dâng kính Thiên Chúa những đóa hoa lòng trổ sinh từ trái đất.

Ý Nghĩa trọng tâm.
Nếu công trình của ngày thứ nhất được tạo dựng là ánh sáng và sau ngày thứ năm, mọi vật điểm tô trên trái đất và sinh vật sống trên mặt đất hoàn thành thì ngày thứ sáu là ngày đặt để con người vào đó để thay mặt Thiên Chúa làm chủ công trình sáng tạo. Ý nghĩa của con người xuất hiện có vị trí đặc biệt trong công trình tạo dựng của Thiên Chúa.

Số năm là tổng hợp cả tư duy số chẵn và số lẻ do hai con số 2 và 3 cộng lại, nó là con số giữa chín con số đầu tiên, chỉ rõ vai trò liên hợp, giao nhau ở điểm giữa. Tháng Năm dâng kính Mẹ Maria biểu hiện vai trò chuẩn bị cho Đấng Trung Gian duy nhất là Chúa Kitô, kính trái tim Chúa vào tháng sáu, điểm giao thoa giữa trời và đất, trung tâm điểm của năm 12 tháng. Số 5 ở giữa dãy số từ 1 đến 9, biểu thị một kết ước mới, Thiên Chúa kí kết giao ước với nhân loại trong Chúa Kitô nơi cung lòng Mẹ Maria đón nhận hạ sinh. Vì thế, số năm là biểu thị cuộc hôn nhân thần thánh, cuộc hôn phối giữa trời và đất. Con người được đón Con Thiên Chúa hạ sinh trong cung lòng Mẹ Maria.

Số năm còn chỉ đến toàn bộ về thế giới cảm tính, ngũ quan của con người và ngũ tính của vật chất. Đối với người Trung Hoa, số năm biểu lộ nơi nhiều đặc trưng của trời đất: Năm châu, ngũ hành, ngũ sắc, ngũ quan, ngũ tạng, ngũ vị, ngũ âm… Mẹ Maria là người đón nhận trọn vẹn hoa quả đầu tiên của công trình cứu độ bằng vô nhiễm nguyên tội, nên nơi Mẹ Maria cũng là người ở giữa nhân loại biểu lộ rõ nhất về sự vui mừng, hoan lạc của tình Chúa yêu thương: “linh hồn tôi ngợi khen Thiên Chúa, thần trí tôi vui mừng trong Đấng cứu độ tôi”

Vâng phục Thiên Chúa.
Con người biểu thị bằng con số năm, khi đưa hai tay giang lên trời, đầu và chân là hai điểm tiếp đất và tiếp trời, phần giữa là trái tim, nối kết giữa hai trục tay giang ngang và chân đến đầu là trục dọc. Biểu hiện trái tim ở tâm hai trục là chỉ đến tình yêu, hoàn thành một trật tự hoàn hảo. Đức Maria là hoa trái đẹp nhất thuộc về nhân loại hoàn toàn, bằng tình yêu đáp lại lời mời gọi của Thiên Chúa cách hoàn hảo, như tâm điểm của lời xin vâng để thánh ý Thiên Chúa thực hiện trong nhân loại.

Con người là trung tâm của vạn vật và cũng là đỉnh cao của hoàn vũ, con người có trách nhiệm với vạn vật. Con số năm trong Nho giáo dạy người ta vời năm điều quan trong để rèn luyện các đức tính, đó là ngũ thường: Nhân, lễ, nghĩa, trí, tín. Phật giáo có ngũ giới để tu thân: Không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm, không ăn thịt, không uống rượu. Mẹ maria là một người trong nhân loại hoàn hảo nhất, đại diện cho nhân loại đón nhận Con Thiên Chúa làm người để tái sinh muôn loài, giải thoát muôn loài ra khỏi ách nô lệ tội lỗi. Tháng năm đặc biệt dâng kính Mẹ.

Mùa hoa lòng tháng năm.
Như ở giữa tâm điểm của đón nhận, tháng năm là tháng của các loài hoa: Tím, vàng, xanh, đỏ, đủ các loài hoa khoe sắc. Những bông hoa tháng năm không gượng ép bởi các chất tố nhân tạo mà là chất tố của trời và đất. Bởi đó, tháng năm cũng là tháng hân hoan của các loài côn trùng, động vật, nhiều tiếng côn trùng rả rích, giữa tháng nắng và mưa, mùa kết hạt của các bông hoa. Tháng năm nở rộ hồng ân.

Mùa hoa lòng, số năm tượng trưng cho tình yêu và tất cả với lòng kính yêu Mẹ, tháng năm, Giáo Hội đặc biệt dâng kính Mẹ được thành hình qua dòng thời gian. Vua Anphongsô thứ X, vùng Catilia sống vào khoảng cuối thế kỷ thứ XIII. Trong tập thơ ca tụng Đức Mẹ, đã gợi ý dùng tháng năm để kính dâng Mẹ. Khoảng thế kỷ thứ XVI, tại Rôma, thánh Philipphê Nêri giúp cho các bạn trẻ sống mùa hoa lòng bằng những việc đạo đức dâng kính Mẹ, đặc biệt trong tháng năm. Dần dà, cho đến gần cuối thế kỷ XVII, việc tôn kính Đức Mẹ trong tháng Năm được hệ thống hoá nhờ các việc đạo đức thuộc các dòng tu Đaminh, việc thánh hóa tháng năm dâng Mẹ, những đóa hoa thiên nhiên cùng với đóa hoa thiêng bằng những việc lành khác, hình thành và phát triển ra bên ngoài cho nhiều tín hữu thực hành.

Tháng Năm lại về, mùa hoa dâng kinh Mẹ, nguyện xin Mẹ giữ cho chúng con tấm lòng trinh trong, để vâng phục và hết lòng yêu mến Thiên Chúa và để thấy công trình của Chúa thực hiện nơi chúng con.




Nguồn:
dunglac.net

 
Graphic and Design by nldesign | Premium Blogger Themes