Những trái tim không tật nguyền
Mỗi người có 1 nỗi khổ riêng, không ai giống ai. Và tôi đã từng rất nhiều lần than rằng mình khổ.
Nhưng đến một ngày, trường tôi tổ chức chương trình nhân ái " Những trái tim không tật nguyền", tôi mới thật sự hiểu rằng: TÔI VÔ CÙNG HẠNH PHÚC.
Vì sao ư?Chẳng gì xa lạ,đó là những bạn trẻ cha mẹ sinh ra nhưng không được tạo hóa ưu ái.
Tôi có đôi mắt để nhìn thấy thế giới, thấy gia đình, thấy bạn bè tôi, thấy muôn màu muôn vẻ của cuộc sống...Nhưng trong số họ có đến 3 người bao lâu nay chưa biết ánh sáng là gì. Họ vẫn cất cao lời ca tiếng hát, có lẽ nhiều người cười vì họ hát chưa hay nhưng tôi lại muốn khóc lắm...
Tôi có đôi chân để đi thì lại có một bạn nạn nhân chất độc màu da cam 20 năm nay cuộc đời gắn liền với chiêc xe lăn. Bạn ấy hát một bài về chất độc màu da cam, thật buồn...
Lắm khi tôi tức vì mọi người trêu tôi già trước tuổi, thế mà có một bạn nữ tuổi 18 lên sân khấu hát bài "Bụi phấn" tôi cứ tưởng 1 em bé 8 tuổi. Một hình hài trẻ con, một giọng hát trẻ con làm tôi sững sờ.
Bố tôi vẫn nói:" Mỗi cây mỗi hoa.Mỗi nhà mỗi cảnh"
Bố nói chẳng sai.
Ai khi sinh ra cũng mang trong mình một sứ mệnh. Mỗi giây phút ta sống trên đời là ta đang vận hành guồng quay của lịch sử.Họ có lẽ mang sứ mệnh đánh thức long nhân ái trong mỗi chúng ta. Còn chúng ta mang sứ mệnh thay đổi thế giới, một thế giới đẹp hơn...
4 nhận xét:
THANK chị sc bài viết rất hay và ý nghĩa đôi lúc nghĩ lại thấy mình còn hạnh phúc hơn bao người khác.
CÓ một lần mình đã nhà trẻ sao mai ở GIA LAI ở đó có những em mới sinh ra đã bị cha mẹ bỏ.
CÓ những chị tình nguyện cùng các sơ chăm sóc cho các em.
TÔI nhìn lại thấy mình thât sự hạnh phúc.
CHÚNG TA MANG SỨ MỆNH THAY ĐỔI THẾ GIỚI, MỘT THẾ GIỚI ĐẸP HƠN
L nhớ đã có ai đó trong blog viết rằng: Dù xấu hay dù đẹp, nhưng đc sinh ra trong cuộc đời này đã là một điều hạnh phúc ...Nghĩ cũng đúng, sống trên đời,từng ngày đón nhận những biến cố lớn nhỏ xảy ra...đó là một điều hạnh phúc...Không biết những người "ko đc tạo hóa ưu ái" có thấy mình hạnh phúc ko, nhưng sao mỗi khi nghĩ đến ko khỏi chạnh lòng, phải chăng Ngài quá bất công...
Có những điều quý giá mà mình không quan tâm để ý đến và mình đang sở hữu nó đó là sự sống và thân thể mình đang sở hữu. Chỉ có Chúa mới ban tặng cho bạn được thôi. Nên hãy quý trọng sự sống và thân xác của mình đừng làm gì để tổn hại đến chúng mà mắc tội trước mặt Thiên Chúa.
linh ơi!!Thật sự Ngài không bất công đâu! Họ _"những người ko đc tạo hóa ưu ái" ấy chính là những thiên thần đó! Không phải sao! Vì khi gặp được Họ Linh thấy mình cần phải sống tốt hơn,thấy trái tim mình mở rộng và thấy tình yêu của Thiên Chúa thật lớn lao...
Post a Comment
♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Hãy để lại nhận xét để nhận được sự chia sẻ và giúp đỡ!
♦ Nhận xét sẽ bị chặn vì những lý do sau: không có tên cụ thể, Không gõ dấu tiếng Việt, Nhận xét với mục đích spam, đụng chạm đến những vấn đề nhạy cảm của cá nhân, tôn giáo hay quốc gia,...
♦ Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọn Comment as là Tên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.