Sinh: người Mẹ phải khó nhọc cưu mang hơn chín tháng, chịu sự đau đớn trong lúc đẩy thai nhi ra khỏi lòng mẹ
Cúc: Nuôi dưỡng, nâng đỡ, chăm nom, săn sóc hài nhi cả vật chất lẫn tinh thần. Tình cảm rất tự nhiên nhưng gắn bó ân cần, nên khi Cha Mẹ nhìn con thêm hân hoan vui vẻ, bé nhìn Cha Mẹ càng mừng rỡ cười tươi.
Súc: Cho bú mớm, lo sữa nước cháo cơm, chuẩn bị áo xống ấm lạnh theo thời tiết mỗi mùa; trông cho con lần hồi biết cử động, điều hòa và nên vóc nên hình cân đối xinh đẹp.
Dục: Dạy dỗ con thơ động chân cất bước linh hoạt tự nhiên; biết chào kính người lớn, vui với bạn đồng hàng; tập con từ câu nói tiếng cười hồn nhiên vui vẻ. Khi trẻ lớn khôn thì khuyên răng dạy dỗ con chăm ngoan, để tiến bước trên đường đời.
Dạy con từ thuở còn thơ,
Mong con lanh lợi, mẹ cha yên lòng
Mong con lanh lợi, mẹ cha yên lòng
Vũ: Âu yếm, nâng niu, vuốt ve, bế ẵm ... để con trẻ vào đời trong tình cảm trìu mến thân thương .
Cố: Chăm nom, thương nhớ, đoái hoài, cố cập con trẻ từ tấm bé đến khi không lớn, lúc ở gần cũng như lúc đi xa :
Con đi đường xa cách
Cha Mẹ bóng theo hình
Ngày đêm không ngơi nghỉ
Sớm tối dạ nào khuây
Cha Mẹ bóng theo hình
Ngày đêm không ngơi nghỉ
Sớm tối dạ nào khuây
Phúc: Giữ gìn, đùm bọc, che gió, chắn mưa, nhường khô, nằm ướt, hay Cha Me quên mình chống đỡ những bạo lực bất cứ từ đầu đến, để bảo vệ cho con.
Phục: theo khả năng và tâm tính của trẻ mà uốn nắn, dạy dỗ, tìm phương pháp hướng dẫn trẻ vươn lên hợp tình đời lẽ đạo, tránh cho con bị lôi cuốn bởi tiền tài ảo vọng, vật chất và thị hiếu bên ngoài.
Trưởng: Lo lắng tận tình, đầu tư hợp lý, cho con học tập để chuẩn bị dấn thân với đời.
3 nhận xét:
Mình nghĩ câu ca dao này thì ai cũng biết cả .
"Công cha nhu núi thái sơn
Nghĩa mẹ như nứoc trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con "
Nhưng có bao ngưòi biết kính trọng cha mẹ đâu? nhớ về ngưòi đã tạo cho ta hình hài thế này đâu?
CÔNG ơ mẹ như biên trơi ko gi sanh được lam con phải biêt hiêu thảo vơi cha mẹ.
CAC bạn ơi đưng để một ngày nào đo chúng nhận ra sai lâm của mình thì lúc đo muộn rồi các bạn ạ....
MẸ sinh con vào những năm lận đận
CON vẫn lớn lên như đứa trẻ cùng thời
CÓ chút phần lăn lóc củ khoai
NÊN sớm biết mùi nắng mưa sương gió
NHÀ một mái sinh ra nhiều cái khó
TRÁNH chẵng qua điều thiếu trước hụt sau
NHƯ vần trăng bay bỗng ở trên cao
DẪU cố gắng ít tròn lắm khuyết
MẸ dầu dãi im lặng như thửa đất
CHỨA mồng tơ để ủ hạt gieo trồng
CON thì đâu có khác hạt mần
GỬI đất chờ thành cây rợp bóng
ĐỜI chẵng có nỗi buồn nào vô tận
CON ngâm lời vung dưỡng một ước mơ
KHI hoa thơm trai ngọt sẽ bất ngờ
DÂNG tặng mẹ niềm vui ko thốt được
Post a Comment
♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Hãy để lại nhận xét để nhận được sự chia sẻ và giúp đỡ!
♦ Nhận xét sẽ bị chặn vì những lý do sau: không có tên cụ thể, Không gõ dấu tiếng Việt, Nhận xét với mục đích spam, đụng chạm đến những vấn đề nhạy cảm của cá nhân, tôn giáo hay quốc gia,...
♦ Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọn Comment as là Tên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.