Search Our Blog
Oct 14, 2009
Đề tài tháng 10: “Bạn sẽ làm gì để vượt qua những buồn khổ trong cuộc sống và ai là người mà các bạn có thể chia sẽ”
Wednesday, October 14, 2009
TrungNguyen
25 comments
Các bạn thân mến,
Hôm nay Trung gửi đến các bạn đề tài chia sẽ tháng 10 này. Mời các bạn xem qua chủ đề và cùng nhau shia sẽ nhá ^_^
Trong cuộc sống mỗi người không phải lúc nào cũng êm đềm và bằng phẳng cả, bên cạnh những niềm vui và hạnh phúc chúng ta còn có những nỗi buồn , những thất bại, những đau khổ, những khó khăn và sóng gió trong học tập, trong việc làm, trong gia đình, trong tình yêu, trong một hoàn cảnh hay nguyên do nào đó, những bế tắc trong cuộc sống… Thì bạn sẽ làm gì để vơi đi nỗi buồn và vượt qua những biến cố không hay đó (bạn làm việc nhiều hơn hay chơi thể thao để bớt thời gian nghĩ về những chuyện buồn ấy, giải sầu với rượu bia, đi du lịch, về quê hay một nơi nào đó để thư giãn, đi nhà thờ cầu nguyện hay đi tu :), tham gia các câu lạc bộ, hội đoàn nào đó, hay là mặc kệ nó muốn ra sao thì ra, …) và ai sẽ là người mà các bạn có thể chia sẽ những điều đó (cha mẹ, anh chị em, người thân, bạn bè, hay chỉ cầu nguyện giải bày cùng Chúa, Đức mẹ, và các thánh thôi, hay một người nào khác mà bạn tin tưởng…).
Đây là điểm nhấn chính của chủ đề tháng 10 lần này. Mời các bạn tham gia đóng góp ý kiến và suy nghĩ cho chủ đề lần này ^_^
25 nhận xét:
đúng là trong cuộc sống,ko có những điều mà như mình mong muốn, có những lúc rất happy thì thấy cuộc sống đẹp vô cùng, nhưng khi gặp phải những điều khó khăn, đau đớn, thì thấy thòi gian trôi qua thật lâu, thời gian nó chạy chậm lại, mà mình thì cứ sống trong những đau khổ đó hoài, mãi mà vẫn ko vượt qua, mặc dù đã cố gắng, đã nhủ lòng rằng, hãy quên đi, tìm việc nào đó làm, tìm một nhóm nào đó tham gia, tìm một nơi nào đó để đi, để quên đi, nhưng sao vẫn ko thể quên được!!!!!!!!!
hồi trước,em cứ có chuyện buồn, khóc 1 trận, ngủ 1 giấc là hết, nhưng bây giờ, thì ko dc như thế nữa, có khi đã lớn hơn nhiều rồi, nên cái suy nghĩ của em nó lại khác hơn, biết suy nghĩ nhiều hơn, ko còn vô tư như ngày nào nữa rồi!!!!!!!!!!
Khi buồn là lúc tôi ít nghĩ đến bản thân mình nhất. Tôi thường nhớ về gia đình,nhớ quê hương,nhớ mấy đứa bạn thân, nhớ những bữa cơm cùng ba má và có cả nỗi nhớ về anh..
KHI tôi buồn là lúc tôi tuyệt vọng nhất tôi thường tìm một nơi yên lặng để suy nghĩ.
NGHĨ về mọi chuyện đã wa va tìm người để tâm sự.
CO ai muốn chia sẽ nỗi buồn với mình ko
Đề tài của anh Trung rất hay nhưng cũng khá "hóc" đó...Bởi vì, như chúng ta biết rồi: khi buồn khổ, thất vọng, khó khăn, thất bại hay gặp phải sóng gió trong cuộc sống (đặc biệt là trong tình yêu) thì tâm trạng chúng ta nặng nề và rối trí vô cùng (kinh nghiệm bản thân...hic...hic...)Để tự bản thân thì quả thật rất khó, khó mở ra con đường để bước qua...Bạn nhờ vả người này người nọ, bạn tâm sự, bạn chia sẻ .v..v..Nhưng liệu có đủ tin tưởng để trao gửi không, liệu có góp ý nào thật sự chân thành và gợi mở...Thật khó...Nhưng mình nghĩ sẽ thật sự dễ dàng thanh thản nhất là chạy đến với Đấng mà mình tin tưởng và tín thác...sẽ có những gợi mở và những suy tư mà chỉ trong thinh lặng và cầu nguyện chúng ta mới nhận thấy đc...
Trong cuộc sống thường nhật thì không ai trong chúng ta không có những lúc gặp chuyện buồn, những lúc thấy hụt hẫng... Mình cũng vậy, mỗi lúc như vậy mình thường đi ngủ or tìm nơi yên tĩnh để suy nghĩ về tất cả mọi chuyện, đôi khi mình muốn đi chơi với một vài đứa bạn thân vui đùa để quên đi những chuyện buồn đó.... nhưng thường thì mình hay tâm sự cùng Chúa... vì Chúa như một người bạn thân thiết và rất đáng tin tưởng mình không ngại gì cả mà có thể giãi bày tất cả lòng mình với Ngài...
SC nói đúng đó...nói chuyện với Chúa, vừa cảm thấy thân mật như bạn bè, vừa thấy thân thương trìu mến như cha-con, với lại đặc biệt an toàn và yên tâm...và cũng dễ dàng trải lòng mình ra với Ngài...Xin cho chúng con luôn biết xác tín vào Ngài_là điểm tựa và là cùng đích của đời con....
Em nghi co nhung chuyen bun ma ko tam su cung ai thi rat la dau kho va tress rat nhiu . Co nhung chuyen mionh co the chia se cung ban be , nguoi than dc nhung co nhung chuyen ko the va luc do chi co Chua la Nguoi lang nghe chung ta va chi co thi bai to dc cung Ngai thoi ,hut han trong cong viec , that bai trong tinh yeu la nhung dieu lam cho ta dau kho nhat ...Neu minh co nam trong hoang canh nhu vay thi minh se tim den 1 noi lam cho minh thoai mai va cau nguyen cung Chua ma thoi . Vi chi co Chua thinh lang o ben minh va cham chi nghe minh noi ko pai nghe nhung loi che trach va co biet nguoi minh chia se co giu kinh dc nhu Thien Chua ko?...Toi coi 1 gtr nhu 1 gia dinh thu 2 cua toi nhung luc bun pien o ngoai xa hoi . toi cam thay that thoai mai khi o ben moi ng that su thoai mai, mong rang moi nguoi tre chung ta biet hoa dong ko chia re nhu luc truoc ,vi chung ta da la 1 gia dinh minh ko muon thay canh chia top ma noi chuyen thay no co khoang canh lam sao ...lam cho moi ng cam thay chan hon , monh rang ko co tinh trang do say ra trong gioitre chung ta 1 lan nua mong ng co gang nhe ,NEU CO NOI J SAI MONG MOI NGUOI BO WA !...MARIA...
Linh nói đúng lắm, khi ta thất bại chán trường, nhất là tình yêu nữa thì thất khó chia sẽ. Đề tài này vì mình cũng đã cảm nhận nó một cách sâu sắc (riêng mình thôi). Khi một nỗi đau quá lớn thì những nỗi đau khác lại trở nên nhỏ nhoi bình thường. Trong hoàn cảnh khó khăn chạy chữa cho cha bị bệnh ưng thư gần 2 năm trời vật vã và ra đi trong niềm thương tiếc, liền sau đó là mối tình đầu tan vỡ; mà trong đầu lại luôn có câu hỏi tại sao mọi chuyện lại xảy ra như vậy. Tại sao tại sao và tại sao nhưng không có câu trả lời nào có thể chấp nhận được dù đôi lúc mình cũng cảm thấy nó khá là hợp tình hợp lý. Chuyện tình cảm thì không dám chia sẽ với gia đình rồi vì ai lại đi nói xấu người yêu mình bao giờ ít ra cũng giữ thể diện chứ, chỉ còn bạn bè thôi. Bạn bè cũng cho nhiều lời khuyên chân thành, cũng phân tích cho thấy nhiều điều hay nhưng tất cả chỉ là tham khảo thôi. Bản thân mình mới là người quyết định vì đó là việc của mình. Làm như thế nào ư. Chuyện này không thể một sớm một chiều mà quên ngay được. Thế là đổi sim số khác, lao vào công việc về nhà trễ hơn, dành thgian nhiều hơn cho gia đình, tham gia giới trẻ, các hoạt động bên công ty, đi biển và hét cho to để giảm stress và cho nhẹ lòng. Những vẫn chưa nguôi là bao, cuối tuần thì đi lễ ở DCCT để tỉnh tâm xem những bước tiếp theo nên làm gì. Nói chung là mình không muốn khoản thời gian nào trong ngày rãnh để suy nghĩ lung tung nữa. Gặp mọi người vẫn vui vẻ bình thường, nếu mình ủ rủ buồn sầu người khác lại chửi mình si tình ngốc nghếch nữa. Nên dù trong lòng rối bời những bề ngoài vẫn không có gì, chỉ những người thân thiết hay gia đình thì nhận ra chút chút. Rồi từ từ ngày qua ngày mọi chuyện dần ổn định và quên với nếp sống mới. Mọi chuyện nên kết thúc sau gần 2 năm trăn trở nhiều. Bây giờ đang mở ra một chương mới với nhiều niềm vui mới, cuộc sống vần còn nhiều đềi tốt đẹp. Nên đừng phí thời gian vào những điều không thể quay lại, cho nên mình vẫn thích cấu nói "Thà trễ còn hơn là không làm gì" ^_^
a.tr nói thật hay, và thật là đúng, e sẽ làm theo a.tr, lao vào all mọi việc, ko làm người khác thấy mình buồn phiền nữa, tham gia giới trẻ, tham gia mọi hoạt động, tham gia all, ko có thời gian rảnh rổi, đổi số điện thoại, quên đi những điều mà ko đáng nhớ nữa..........cứ nghĩ, còn nhiều điều tốt đẹp đang chờ đón mình phía trước nhé!!!!!!!!!!
Nhắc nhở MARIA nha...chịu khó gõ tiếng Việt có dấu nha em...Anh sẽ xóa những comment ko bỏ dấu tiếng Việt đó...
em gõ tiếng anh có dấu được ko ecmin???
em xin loi vi may em bi loi ko go tieng viet dc anh oi ...sorry rat nhiu khi em danh ko dau em cung ngai lam !!!...MARIA...
Buồn vui là cảm xúc của con người, ai cũng có cả. Điều quan trọng là chúng ta đón nhận nó như thế nào, và có thái độ nào đối với nó? Đừng để lệ thuộc quá nhiều về cảm xúc buồn vui của mình quá, nhất là những nổi buồn đau khổ sở. Điều quan trọng là chúng ta chấp nhận được nó trong cuộc sống hiện tại. Như thế cảm xúc buồn khổ sẽ bị bỏ lại phía sau khi ta tiến về phía trước
đúng vậy, bất kể một người nào cũng từng có những buồn vui, đau khổ và hạnh phúc. Quan trọng là đối mặt với những cái đó như thế nào? Chúng ta đừng nên quan trọng hóa vấn đề, hãy nghĩ thoáng đi một chút… thì mọi chuyện sẽ qua, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không... và ngày mai lại tươi sáng
Nói thì có vẻ dễ..Nhưng mỗi chúng ta thử nghĩ coi có mấy ai mà có đủ dũng khí để đối mặt hoặc đón nhận những điều không may đó xảy ra với mình...Thật khó lắm...
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại ...thấy vẫn sẽ cứ sống hết mình cho hiện tại, cho dù có gặp điều gì đi nữa...Bởi đó có lẽ là những gia vị cho cuộc sống.(thử nghĩ coi: nếu cuộc sống mà cứ bẳng phẳng, dường đời mà cứ êm đềm thì có lẽ chán lém...)Cho nên: cứ hết mình cho thực tại đi, còn những chuyện khác Chúa sẽ lo...Và bởi vì "cuộc đời đó có bao nhiêu mà hững hờ..."
Cám ơn anh Linh bài comment của anh rất hay . Trong cuộc sống thì lúc nào cũng có những chưóng ngại vật nhưng biết tránh hay vựot wa nó dựoc ko thì nhờ vào chính bản thân mình thôi ,..."Dường dài mới biết sức ngựa , gian nan mới biết sức người"...Elizabet...
Pacon chia sẽ kinh nghiệm của mình với mọi người nha. Để học hỏi và rút kinh nghiệm chứ ^_^
có ai đó chia sẻ kinh nghiệm ko?bày cho em với,mãi mà e ko thể quên chuyện trong quá khứ, mặc dù đã tham gia giới trẻ, đã cố gắng làm all mọi việc để ko có thời gian nghĩ tới nữa,vậy mà trong đầu, cứ đâu đó những điều đâu khổ, cứ đến tối về đến nhà, là mọi chuyện cứ quay trở về, cứ thế cứ thế làm cho e ngủ ko dc,e chẳng biết làm sao nữa....
MA nói...
chuyện này nghi ngờ lắm nè , bi thất tình chất lun ,...
Ko ngủ dc hả ? vậy thì thức tới khi nào bùn ngủ thì hãy ngủ , hay coi tivi cho nó mỏi mắt là ngủ dc liền àh ,.eheheheh.
Mình giỡn thôi theo kinh Nghiệm cua MA thì cứ để từ từ rồi tg sẽ làm cho mình nguôi ngoai thôi chứ ko làm j dc đâu , chúc bạn biết chấp nhận và cố gắng vựot wa để đi đến hạnh phúc ,...
Vậy vần đề của e là ở chỗ nào, chỉ là nhớ chuyện cũ rồi không ngủ được thôi đúng không hay còn vấn đề gi khác nữa không? A chưa rõ lắm nhưng có một cách nữa là dùng độc trị độc. Có nghĩa là làm ngược lại những gì em đang nghĩ. Nếu e đang nghĩ nó tốt và xứng với mình thì giờ e nghĩ nó xấu là cùi bắp,không đủ tư cách wen em chẳng hạn và ngược lại nếu nó xấu và làm tổn hại đến mình thì nghĩ đến nó làm gì, đâu có đáng để bận tâm. E hãy suy nghĩ như vậy, chỉ suy nghi những điều gi có thể làm và thiết thực, đừng bận tâm vào những chuyện e không thể vi có nghĩ đến e cũng không làm được gì?
MA: ko phải ma ơi,ko phải là mình thất tình đâu???chẳng lẽ ko quên dc là chuỵện thất tình àh???seo Ma lại nghĩ như thế chứ!!!??? còn thời gian mình đã có rùi đó,nhưng rùi có quên dc đâu???chẳng lẽ đợi đến khi nào nữa đây???
Michael: e cám ơn a nhé, e sẽ cố gắng làm theo điều a nói, hy vọng sẽ có kết quả tốt đẹp..
em có nhiều điều muốn chia sẻ quá,nhưng ko biết phải tâm sự với ai hết, seo tự nhiên thấy mình cô đơn vô cùng,ko có ai hết vậy nè!
Có chuyện gì thế em? nếu có thể hãy chia sẽ với anh qua email trungcntt@yahoo.com hay phone: 0909127912. Nếu a giúp không được có thể nhờ người khác chia sẽ với em. Thanks
Post a Comment
♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Hãy để lại nhận xét để nhận được sự chia sẻ và giúp đỡ!
♦ Nhận xét sẽ bị chặn vì những lý do sau: không có tên cụ thể, Không gõ dấu tiếng Việt, Nhận xét với mục đích spam, đụng chạm đến những vấn đề nhạy cảm của cá nhân, tôn giáo hay quốc gia,...
♦ Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọn Comment as là Tên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.