Lời Cuối Cho.....
Gia sư – Trò, vậy là cuối cùng em cũng phải tự mình dứt bỏ tiếng gọi thân thương đó. Tình yêu Gia sư – Trò rồi đây sẽ chỉ là dĩ vãng – một dĩ vãng buồn, không bình yên. Em không đủ can đảm hay em quá yếu đuối để đối mặt với ngăn cản của gia đình?! Dù sao đi nữa em vẫn phải mất anh – mất đi tình yêu của mình.
Tình yêu ơi! Em biết mình quá yếu đuối và ngu ngơ nên không thể bảo vệ được tình yêu này. Em đã từng bất chấp tất cả để đi theo tiếng gọi trái tim, em đã từng dứt bỏ lời thề với người anh trai yêu quí để có được những giây phút hạnh phúc, bình yên bên tình yêu của anh. Em đã từng yêu, từng tin và hy vọng rồi một ngày mọi người sẽ hiểu cho Tình Yêu chúng ta. Nhưng người lớn có lý lẽ riêng của họ và em không cam lòng chối bỏ tất cả những gì gần gũi, quí trọng bên em. Đó là cuộc sống của em cũng như anh không thể thiếu trong trái tim em. Hãy cố hiểu em một lần thôi, Tình Yêu nhé! Em đang đứng trước sự lựa chọn và em không thể quên đi những tức giận, những ánh mắt buồn bã của gia đình để bên anh. Em không muốn mọi người phải buồn lòng vì em, càng không thể một lần nữa phải đứng trước bàn thờ tổ tiên để thề rằng sẽ quên anh dù lòng biết rất rõ rằng không dễ như vậy.
Sự dứt khoát của em đã không còn ý nghĩa, nước mắt cũng không thể giúp được gì cho chúng ta. Em chỉ còn biết ngậm ngùi nhủ lòng hãy cố quên anh. Rồi đây em sẽ phải vui, sẽ phải cười, phải xem như không có chuyện gì xảy ra. Em sẽ phải phớt lờ khi đi qua anh, dù trong lòng muốn lắm một câu nói, một nụ cười anh dành cho em. Rồi sẽ phải nói thế nào đây khi bạn bè hỏi về anh? Sẽ chối bỏ hay lảng tránh đây khi nhìn những kỷ niệm, những con đường đã qua? Ai đó nói:”Kỷ niệm không là gì khi thời gian mờ xoá”. Liệu rồi thời gian có đủ làm em quên đi vết thương lòng đâu tiên?!…
Chiều nay, trước dòng sông lặng gió, trước con nước lững lờ thì thầm lời yêu thương, em xin được lần cuối khóc cho một Tình Yêu, một lần cuối thôi để rồi em phải tự mình đặt dấu chấm kết thúc cho Tình Yêu đầu tiên – niềm đau đầu tiên của đời em. Em biết chúng ta đã trả giá qúa nhiều để có được nhau, để có đượ chạnh phúc ngắn ngủi. Nhưng đó là những ngày tháng bình yên nhất trong cuộc đời em, từng đó đủ để em vững bước đi tiếp dù từ đây trên con đường em đi sẽ không có bước chân anh. Tất cả rồi sẽ qua, nước mắt rồi sẽ khô đi. Chúng ta cần phải đi, rồi ngày mai sẽ trả lại cho ta những gì ta đã mất. Dù thế nào đi chăng nữa em vẫn rất biết ơn anh đã cho em hiểu thế nào là Tình Yêu, là khổ đau, hạnh phúc. Đối diện với đáy sâu lòng mình em vẫn muốn nói một lời cuối: Em mãi yêu anh.
Thôi, bình yên nhé Tình đầu!
Nguyễn Mai
2 nhận xét:
"... em xin dc lan cuoi khoc cho 1 tinh yeu , em pai dat dau cham het ket thuc cho tinh yeu dau tien- niem dau dau tien cua doi em...em van muon noi 1 loi cuoi : Em mai yeu anh."
Dung la 1 su dut khoac that la dung cam ...minh that cam phuc ng con gai ay ...
Co pai tinh yeu dau cua NAM-LUN ko vay ta ...hehee...MARIA...
ôi!!! một tình yêu thật đau đớn cho người con gái...mà sao nó giống mình đến thế???ngay thời điểm này, đã gần dc 1 năm rồi, mà sao mình vẫn cứ nhớ mãi cái tình yêu đầu tiên đó, cũng vào khoảng thời gian đó, gia đình cũng cấm em yêu anh, em đã cố gắng vượt qua mà ko hề cho anh biết, em sợ, anh biết, anh sẽ ko còn đủ lòng tự trọng để yêu em(em biết lòng tự trọng của anh rất cao) nhưng em cũng đã vượt qua điều đó, mà không có anh bên cạnh...cho đến một ngày đẹp trời, anh đã về việt nam, em đi đón anh và em phát hiện ra, anh da né trách em ở sân bay, em đọc được điều đó qua những biểu hiện của anh trước hôm anh về...ngày hôm đó, có một người con gái khác ra đón anh ở sân bay...rồi em cố gắng chấp nhận, em tự nhủ lòng mình cố quên anh, nhưng mỗi lần dặn lòng quên anh, thì anh lại đến bên em, anh nói những câu nói ngọt ngào, những câu nói yêu thương đến em, làm em đã ngã lòng vì những lời nói của anh lần nữa...1 tháng sau, anh ko hề quan tâm đến em nữa, anh ko còn thường xuyên nhắc tin, gọi điện nữa...đến ngày bà nội nhập viện, anh đã nói lời chia tay đến em...anh nói rằng em chưa chuẩn bị cho một tình yêu, em vẫn còn là con nít lắm, em quan tâm đến 1 cách thái hóa...và ngày hôm đó, em như vết thương đâm vào tim 2 lần, nó đau đớn vô cùng...em ko biết tâm sự với ai hết, bạn bè, gia đình, đã cấm đóan em yêu anh, nhưng em cố chấp, em ko nghe theo để giờ đây...em phải chấp nhận một mình nếp nỗi đau ấy..........
Post a Comment
♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Hãy để lại nhận xét để nhận được sự chia sẻ và giúp đỡ!
♦ Nhận xét sẽ bị chặn vì những lý do sau: không có tên cụ thể, Không gõ dấu tiếng Việt, Nhận xét với mục đích spam, đụng chạm đến những vấn đề nhạy cảm của cá nhân, tôn giáo hay quốc gia,...
♦ Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọn Comment as là Tên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.