BÀI VIẾT ĐƯỢC DÀNH CHO KENT_NGUYỄN
Đừng cố che giấu những giọt nước mắt. Hãy khóc để là chính mình...Lúc còn bé mới được sinh ra, khi ta “oa oa” cất tiếng khóc chào đời thì là lúc giọt nước mắt bắt đầu chảy. Giọt nước mắt trẻ thơ thấy thương thương làm sao! Đó là giọt nước mắt của một thiên thần bé nhỏ, giọt nước mắt hạnh phúc vì được sinh ra trên đời này, được nằm trong vòng tay của người mẹ, được ngắm nhìn bằng ánh mắt sung sướng của người cha. Đôi mắt dễ thương tuôn ra những giọt nước mắt trong ngần, không pha chút bụi trần.
Rồi theo tháng năm ta lớn lên, những lần ham chơi trốn học cạnh bờ ao đuổi bướm, hái hoa cùng cô bé nhà bên rồi bị mẹ đánh đòn. Và nước mắt lại rơi… Giọt nước mắt hờn hờn, tủi tủi. Giọt nước mắt rơi từ đôi mắt thơ ngây, chưa biết suy ngẫm cái nào đúng, cái nào sai. Giọt nước mắt đó đã bắt đầu pha lẫn chút cảm xúc dạo đầu của trẻ con, khóc mà cứ mếu miệng không biết tại sao lại khóc!
Thời gian lại chầm chậm trôi, ta lớn khôn thêm tí nữa. Những lần bị bố mẹ la rầy, ta lại khóc. Nước mắt lại rơi vì lúc đó ta đã biết được rằng mình đã sai. Giọt nước mắt là giọt nước mắt ý thức. Đó là giọt nước mắt hối hận kèm lời xin lỗi “bố mẹ ơi, con đã sai”.
Và rồi, khi thực sự bước vào tuổi trưởng thành thì mỗi giọt nước mắt của ta mang một sắc thái tâm trạng hoàn toàn khác. Đó là giọt nước mắt sau khi đã thấm thía một điều gì đó. Có thể là giọt nước mắt của những lần vấp ngã thật đau trong cuộc sống. Dù có cứng rắn và tự nhủ lòng “không được khóc” nhưng mà… ta vẫn khóc.
Giọt nước mắt rơi khi ta bắt gặp hạnh phúc, được có những phút giây hạnh phúc. Và giọt nước mắt rơi khi ta để tuột rơi hạnh phúc trong một phút giây nào đó để rồi ôm nỗi đau đó trọn kiếp người.
Khóc để rồi đứng lên bước tiếp vì cuộc sống còn nhiều điều tốt đẹp đang chờ ta nếu cố gắng và có niềm tin.
Thời gian trôi đi theo quy luật của tạo hóa thì giọt nước mắt vẫn theo ta trên chặng dường ta bước. Nhưng dù sao đi nữa, khóc chưa hẳn là buồn, vì có những giọt nước mắt tuôn chảy khi ta thực sự hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sinh ra trên đời; hạnh phúc vì có ba có mẹ, có anh chị em; hạnh phúc vì có một người bạn thân để sẻ chia; hạnh phúc vì có một người để yêu, để nhớ, để giận hờn; hạnh phúc vì có một người bạn trăm năm; hạnh phúc vì có thêm một đứa trẻ ra đời,….
Thời gian trôi đi theo quy luật của tạo hóa thì giọt nước mắt vẫn theo ta trên chặng dường ta bước. Nhưng dù sao đi nữa, khóc chưa hẳn là buồn, vì có những giọt nước mắt tuôn chảy khi ta thực sự hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sinh ra trên đời; hạnh phúc vì có ba có mẹ, có anh chị em; hạnh phúc vì có một người bạn thân để sẻ chia; hạnh phúc vì có một người để yêu, để nhớ, để giận hờn; hạnh phúc vì có một người bạn trăm năm; hạnh phúc vì có thêm một đứa trẻ ra đời,….
Trong cuộc sống, đừng cố gắng che giấu những giọt nước mắt. Hãy khóc để là chính mình. Vì nước mắt là kết tinh của những cảm xúc, tình cảm của con người. Hãy khóc để rồi cười chứ đừng cười nhiều để rồi phải khóc.
5 nhận xét:
"Trong cuộc sống, đừng cố gắng che giấu những giọt nước mắt. Hãy khóc để là chính mình. Vì nước mắt là kết tinh của những cảm xúc, tình cảm của con người. Hãy khóc để rồi cười chứ đừng cười nhiều để rồi phải khóc" một câu nói rất hay, nhưng sau khi khóc,thì chẳng giúp ta giải quyết được việc gì hết, rồi con mắt của mình càng đau hơn nữa vì những giọt nước mắt cứ chảy về điều mình đang phiền hà.....
Hãy khóc khi buồn, cuời khi vui... đừng cố che giấu cảm xúc của mình, như thế sẽ rất là mệt mỏi..có những cảm xúc như vậy nó mới là cho con người ta trưởng thành hơn thử nghĩ xem nếu cuộc sống lúc nào cũng phẳng lỳ thì sẽ nhàm chán lắm nó phải có những lúc thăng trầm. cuộc đời sẽ đẹp hơn khi có đủ hương vị mặn mà, cay, đắng, ngọt bùi nhưng cũng đừng lạm dụng nó quá nhé !
Nói vậy thì có lẽ em mình vẫn chưa trưởng thành , vì khi bùn mình lại muốn cười , cười để ko ai pải thấy mình bùn ,... và ngược lai khi vui mình lại muốn khóc vì những giọt nước mắt hạnh phúc ,...mình là thế ...Elizabet...
Khóc!
khóc!
Thật sự lúc này tôi không muốn khóc..nhưng sao cứ nghèn nghẹn nơi cổ. tiếng nấc không phát thành âm mà cứ ngân ngấn..
Tôi đang buồn, buồn nhiều lắm, tôi muốn được hét thật to, được lao đi thật nhanh, được cuốn khỏi những cảm xúc lúc này...và..tôi.. tôi cần một bờ vai..một bờ vai đủ vững để bên tôi lúc này.
Xin đừng hỏi tôi vì sao? Đừng an ủi tôi,đừng chia sẽ,đừng lau nước mắt...chỉ bên tôi thôi...chỉ cần như thế... tim tôi đã bình an..
Thanks
Hãy cố gắng sống thật với cảm úc của mình....Như thế sẽ thấy thảnh thơi và hạnh phúc hơn.....
Post a Comment
♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Hãy để lại nhận xét để nhận được sự chia sẻ và giúp đỡ!
♦ Nhận xét sẽ bị chặn vì những lý do sau: không có tên cụ thể, Không gõ dấu tiếng Việt, Nhận xét với mục đích spam, đụng chạm đến những vấn đề nhạy cảm của cá nhân, tôn giáo hay quốc gia,...
♦ Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọn Comment as là Tên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.