Phút Cầu Nguyện : CẦU NGUYỆN VÀ HÒA GIẢI VỚI MÌNHTình yêu là điều xuất phát từ trái tim con người. Tôi chỉ có thể học yêu Chúa từng ngày, nếu con tim tôi là một con tim biết yêu thương. Tình yêu không phải bắt nguồn từ nơi nào cao xa, nhưng là khởi đi từ những gì bình dị gần gũi trong đời sống thường ngày. Tình yêu đầu tiên mà tôi phải học là yêu thương và đón nhận chính mình. Chúa dạy tôi “Yêu thương người thân cận như chính mình.” Nếu không biết yêu mình, làm sao tôi có thể yêu người thân cận như chính mình? Nếu tôi lúc nào cũng mang một sự hằn học, bất mãn và khinh chê chính mình, làm sao tôi có thể yêu thương, hòa thuận và trân trọng người khác? Rất nhiều lần, chính những bất ổn nội tại trong tôi trở nên duyên cớ cho những bất ổn và đổ vỡ trong tương quan giữa tôi và người khác. Thế nên, việc hòa giải với chính mình thật là quan trọng....CẦU NGUYỆN VÀ HÒA GIẢI VỚI MÌNH
Kính thưa quý vị và các bạn
Khi được hỏi điều răn nào là quan trọng nhất, Đức Giêsu đã trả lời: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn người… Ngươi phải yêu mến người thân cận như chính mình” (Mt 22, 34-40). Điều răn quan trọng nhất của Kitô giáo là yêu thương. Một Kitô hữu tốt là một người biết sống trong tương quan yêu thương với Chúa, với anh chị em và với chính bản thân mình.
Tuy nhiên, trong cuộc sống, hẳn ai cũng đã từng một lần kinh nghiệm về sự đổ vỡ trong các tương quan ấy. Ai cũng muốn sống với trọn vẹn tình thương, nhưng lắm khi đó lại không phải là điều dễ dàng. Chúng ta muốn yêu Chúa, nhưng có khi tình yêu trong chúng ta cứ nhạt nhẽo thờ ơ. Chúng ta muốn yêu thương anh chị em mình, nhưng dường như luôn có những người chúng ta chẳng thể nào yêu được. Lắm lúc, chúng ta chán ghét cả chính bản thân mình.
Sống trọn vẹn điều răn yêu thương không có nghĩa là không bao giờ gặp phải đổ vỡ. Đổ vỡ là điều không thể tránh khỏi trong cuộc sống của những con người bằng xương bằng thịt. Điều quan trọng là con người luôn có thể làm lại và xây dựng lại những tương quan ấy. Đó là tiến trình hòa giải. Mọi tiến trình hòa giải đích thực đều phải bắt đầu từ việc hòa giải với chính mình.
Quả thế, tình yêu là điều xuất phát từ trái tim con người. Tôi chỉ có thể học yêu Chúa từng ngày, nếu con tim tôi là một con tim biết yêu thương. Tình yêu không phải bắt nguồn từ nơi nào cao xa, nhưng là khởi đi từ những gì bình dị gần gũi trong đời sống thường ngày. Tình yêu đầu tiên mà tôi phải học là yêu thương và đón nhận chính mình. Chúa dạy tôi “Yêu thương người thân cận như chính mình.” Nếu không biết yêu mình, làm sao tôi có thể yêu người thân cận như chính mình? Nếu tôi lúc nào cũng mang một sự hằn học, bất mãn và khinh chê chính mình, làm sao tôi có thể yêu thương, hòa thuận và trân trọng người khác? Rất nhiều lần, chính những bất ổn nội tại trong tôi trở nên duyên cớ cho những bất ổn và đổ vỡ trong tương quan giữa tôi và người khác. Thế nên, việc hòa giải với chính mình thật là quan trọng.
Sứ mạng hòa giải với mình bắt đầu bằng việc đọc ra những giá trị tích cực nơi mình. Nhìn nhận mình tích cực, người ta sẽ sống tích cực. Nếu tôi là người hay nản lòng về mình, nếu tôi là người hay bất mãn với chính mình, nếu tôi là người hay dằn vặt mình với những nỗi buồn dai dẳng, nếu tôi là người còn mang nhiều uẩn khúc trong lòng vì có những điều tôi chẳng thể tha thứ cho mình... hãy hòa giải với mình bằng những thời khắc của cầu nguyện. Cầu nguyện đặt tôi một mình đối diện với chính mình. Tôi nhìn mình với tất cả những điều hay và điều dở của mình. Đó là lúc tôi học để trung thực đón nhận con người thực của tôi.
Quan trọng hơn, cầu nguyện dạy tôi nhìn mình bằng ánh mắt của Chúa. Trong cầu nguyện, tôi cảm nghiệm được ánh mắt yêu thương Chúa nhìn tôi. Cho dù thế nào đi nữa, tôi vẫn là người được đón nhận và yêu thương. Ngài yêu thương tôi như tôi là, với tất cả những điểm hay và điểm dở của tôi. Ánh mắt ấy sẽ dạy tôi biết đón nhận và yêu thương mình hơn. Yêu như Chúa đã yêu.
Ước gì qua những thời khắc của cầu nguyện, chúng ta có cơ hội nhận ra giá trị thực của mình, biết trân trọng mình như trân trọng một quà tặng, biết đón nhận mình như đón nhận một người bạn, và biết yêu thương mình như chính Chúa đã yêu. Chúng ta cùng hiệp lời cầu nguyện.
Lạy Chúa
Trong ánh mắt quan phòng và con tim yêu thương của Chúa,
mỗi người chúng con đều có một giá trị độc đáo.
Thế nhưng nhiều lúc chúng con thấy mình thật khó hiểu,
và cuộc đời chúng con cứ trôi trong trống rỗng buồn tênh.
Có những lúc chúng con trở nên xa lạ với chính mình,
chúng con chẳng biết mình là ai, mình có giá trị gì.
Có những mặc cảm tự ti cứ giam hãm chúng con.
Có những lỗi lầm sai phạm cứ dằn vặt chúng con.
Có những điều Chúa đã tha thứ cho chúng con,
nhưng chúng con thì lại không thể tha thứ cho mình.
Lạy Chúa,
xin dạy con biết nhìn mình bằng ánh mắt của Chúa
để chúng con được làm hòa với mình
và sống trọn vẹn cuộc đời quý giá của mình.
Xin cho con nhận ra giá trị thực của chính mình,
để con được giải phóng khỏi những tự ti mặc cảm.
Xin dạy con biết đón nhận mình như mình thực là,
mà không cần phải đánh bóng điểm trang,
không cần phải khoe khoang hợm hĩnh.
Xin dạy con biết kiên nhẫn với chính mình,
để còn biết kiên nhẫn với người khác.
Xin dạy con biết tha thứ cho chính mình,
để còn có thể tha thứ cho người khác.
Xin dạy con biết làm bạn và yêu thương chính mình
để con có thể làm bạn và yêu thương người khác.
Như Chúa vẫn không ngừng nuôi hy vọng nơi chúng con
xin dạy chúng con cũng dám hy vọng vào mình.
Như Chúa vẫn không ngừng đặt niềm tin vào chúng con
xin dạy con đừng bao giờ đánh mất niềm tin của mình.
Trong Chúa, xin cho cho con được sống thực là mình
biết đón nhận và yêu thương chính mình
như Chúa đã đón nhận và yêu thương chúng con . Amen.
RADIO VATICAN
MỤC : PHÚT CẦU NGUYỆN
PHỤ TRÁCH : LƯU MINH GIAN(Nguồn Internet)