Người ta nói : Khi một người có cái chân đau thì họ chỉ nghĩ về cái chân đau đó.. Điều đó có lẽ đúng. Một người đau, người ta chỉ nghĩ đến nỗi đau của mình, đau khổ vì nó, ôm khư khư nỗi đau đó, và thậm chí không muốn cho ai động vào.
Họ tự dằn vặt mình và tỏ vẻ không muốn để người khác giúp đỡ, họ vô tình hay cố ý làm những người xung quanh khó xử hoặc buồn lòng.
Nói thật, đấy không phải là mạnh mẽ gì, mà chẳng qua đấy là sự kém cỏi, kém cỏi và hèn vì nghĩ rằng mình không thể vượt qua được và cũng vì thế mà sinh ra tính tự phụ, bất mãn, nằm đó gặm nhấm nỗi đau.
Hèn kém đến nỗi ngay cả tự bản thân cũng không muốn vượt qua, hạn chế mình ngay cả trong suy nghĩ... chỉ muốn sống mãi với quá khứ đau buồn, chán chường với hiện tại và bi quan về tương lai.
Em à, khi có nỗi đau thì phải cố gắng mà đứng dậy, vượt qua nó, chứ không phải là cứ để nó ngày càng nặng hơn, càng không thể chữa nổi. Ngã rồi thì phải biết đứng dậy, đứng dậy mà đi tiếp chứ không phải nằm ì ra đó mà kêu, mà khóc... Vẫn biết chẳng có người mạnh mẽ, chỉ có người cố tỏ ra là mình mạnh mẽ, nhưng tỏ ra mình mạnh mẽ không phải là bằng cách bất cần, để mặc mọi chuyện muốn đến đâu thì đến, để suốt ngày chỉ nói: kệ tôi, mọi người đừng quan tâm đến tôi, đấy là chuyện riêng của tôi...
Hãy để nỗi đau đó vơi đi với quá khứ, với một miền xa xăm nào đó trong thâm tâm. Để thỉnh thoảng đôi khi nhớ sẽ lại có cảm giác nhói đau, nhưng đau để nhớ, đau để tránh,đau để ko bao giờ bị đau như vậy. Và lúc đó hãy mỉm cười, không lãng quên vì nó đã là quá khứ. Hãy làm sao sống trọn vẹn với hiện tại và hướng thẳng tương lai...
Đối diện với chính bản thân mình, tự hỏi xem thực sự mình muốn gì, rồi từ đó thấy mình cần phải làm gì... Và hãy nhìn xung quanh một chút, có bao người đang nhìn em đấy. Họ có thể không giúp được em, nhưng ít nhất họ dạy em cách quan tâm và mở lòng với người khác...
Đưa tay đây, anh sẽ kéo em đứng dậy...
nhưng anh sẽ chẳng thể làm được gì
khi mà ngay chính cả bản thân em
cũng không muốn được tự đứng lên...
Theo Mr Lee.
12 nhận xét:
Anh ui, hay quá. Chí lý! Chí lý! Có nhìu người (boy lun nha!) gặp khó khăn chút là lúc nào cũng ca thán và tỏ vẻ bất cần, làm em vừa thương vừa giận, trai gì đâu mà yếu đuối. Phải send kí ni cho mấy người đó hỉu mới được. Đổi tên thành "Đối diện và đứng lên đi anh!" heheee...Thank anh Sói già nhìu nhé!
Anh SÓI GIÀ KHÔNG NANH ơi, em biết là khi gặp 1 chuyện gì khó khăn là phải tự mình đối diện với nó mà vượt qua.Nhưng rắc rối đó không thể vượt qua được thì pải làm sao đây...........
không có chuyện gì là không có thể vượt qua được, quan trọng là mình có muốn vượt qua ko? phải cương quyết và ý chí thì thời gian cũng giúp mình vượt qua tất cả... Hãy tin tưởng và tín thác vào Chúa vì tất cả đã có Ngài sắp xếp cho ta rồi, Ngài sẽ biết như thế nào là tốt nhất đối với ta, và những khó khăn đó là Ngài muốn thử thách ta mà thôi... thks anh sói già
Em đã đưa tay tại vì anh ko thấy !
Ko pải em ko muốn đứng lên
mà vì anh ko thể nào kéo em lên được
Vì nếu anh kéo em đứng lên
Thì em lại ngã vào anh lần nữa ....
Cám ơn anh Sói về bài chia sẽ nhé!
Bài này đúng với em rùi đó!...Đúng vậy từ " kém cỏi và hèn " đối với người khác thì chuyện ko là j vì ko pải họ đau mà là em đau, bởi vậy ko pải ko muốn đứng dậy, mà vì đau quá ko đứng dậy nổi ... Mạnh mẽ để nói với anh rằng hãy để em ngồi yên đến khi hết đau rùi em sẽ đứng lên thui mà ...Nếu tỏ ra yếu đuối và hut hẩn thì dc j chứ chỉ làm cho mình thêm tội nghiệp để nhận lòng thương hại sao...?
"Tự hỏi xem thực sự mình muốn gì, rồi từ đó thấy mình cần phải làm gì...
Và hãy nhìn xung quanh một chút, có bao người đang nhìn em đấy. Họ có thể không giúp được em, nhưng ít nhất họ dạy em cách quan tâm và mở lòng với người khác..."
Hay thật!
Cần và làm là 2 chuyện khác nhau Xanh ơi ... Thực sự đâu pải muốn mà làm dc đâu ... Mình biết là mình ko thể nên ...Trái tim mình co 4 ngăn ,nên khi đóng 1 cánh cửa TY mình vẫn còn 3 ngăn đang mở ra để đón nhận bình bạn và quan tâm những người xung quanh mình mà !
Cho EM UT hoi? voi Sói già khong nanh là ai vậy ?
EM UT says...
ở đây có người bị vấp ngã ha? Khong sao dau ! càng vấp ngã càng vui chứ sao ! bảo dảm vấp ngã càng nhiều cang mới trở nên khôn ra.
Chuc moi người găp nhiều khó khăn trong cuoc sống!
EM UT là ai vậy ?
Người ta sợ vấp ngã và những khó khăn mà còn chút cho gặp nhiu nữa hả ? ... bô muốn bi oánh hả EM UT ?
Phải chút vầy nè , chúc mọi người biết vượt qua những khó khăn trong cuộc sống chứ UT... EM nhớ ăn nói suy nghĩ 1 chút nha !!!
Chúc gặp khó khăn cũng đc chứ có sao đâu...có khó khăn thì mới trưởng thành, có vấp ngã thì mới biết đứng lên chứ...Đó thật sự là những điều mà mỗi chúng ta đều phải chấp nhận trong csong...Tuy nhiên đón nhận và xử lý nó ntn thì tùy mỗi người...
Tóm lại: cứ chúc thoải mái...ko có chi đâu...hi...hi...
Xin lỗi anh, muôn lần em xin lỗi
Em vậy đó không bao giờ nói thật
Nghĩ về anh một chút của tâm hồn
Sự quằn quại đêm về thêm giá buốt
Em không biết đêm nay là nỗi nhớ
Trỗi dậy một lần rồi vẫn mãi nhớ anh
Em chợt thấy mình nhỏ bé giữa muôn vạn vật
Thương yêu gửi một người đã xa em...
Post a Comment
♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Hãy để lại nhận xét để nhận được sự chia sẻ và giúp đỡ!
♦ Nhận xét sẽ bị chặn vì những lý do sau: không có tên cụ thể, Không gõ dấu tiếng Việt, Nhận xét với mục đích spam, đụng chạm đến những vấn đề nhạy cảm của cá nhân, tôn giáo hay quốc gia,...
♦ Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọn Comment as là Tên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.