Cho em được một lần khóc trên vai anh
khi nghĩ về người ấy.
Quá khứ khiến em giật mình
nhìn lại...
Mr.Lee
Anh không là người đến sau
Nhưng người xưa… ngày xưa… có thể…
Vì những nỗi đau
đau đến tận giờ!
- Em có bằng lòng với những gì mình đang có hay không?
- Về công việc thì không.
- Vậy về tình cảm?
- Cũng vậy. Bởi vì em thấy anh chưa thực sự yêu em hết mình...
Anh khẽ bật cười khi nghe em trả lời câu hỏi đấy. Mình mới yêu nhau thôi mà, có ai là người tìm thấy hạnh phúc được ngay đâu! Chưa bằng lòng với hiện tại. Điều đó là chắc chắn, bởi nó đâu chỉ đúng với chỉ mỗi riêng em. Ta đang sống trong một cuộc sống đầy tham vọng, với bon chen, với hối hả cuộc đời. Nên anh cũng vậy, cũng chưa một lần biết vừa lòng với những gì mình đang có. Vẫn cứ mải mê lao mình vào cuộc kiếm tìm hạnh phúc... cùng bao đam mê, mong muốn và hoài bão của lòng mình. Nhưng em ạ, sau những đổ vỡ của những chuyện tình dang dở, anh chợt hiểu rằng, hạnh phúc lại chính là những gì đã vừa tan biến mất. Và đôi khi, hạnh phúc vẫn còn ở ngay trước mắt. Chỉ có điều, sẽ chẳng bao giờ ta có thế tìm thấy nó. Nếu một khi, chưa biết... tự thoả mãn với lòng...
- Anh kể em nghe đi, em muốn biết chuyện anh và người đó...
- Có cái gì để mà kể đâu em.
- Kể đi. Em sẽ không nghĩ gì mà.
- Này em, trong tình cảm có nhiều cái không nhất thiết phải thành thật lắm đâu. Và đôi khi việc ta che giấu nhau... lại là nền tảng làm nên điều hạnh phúc.
Em có biết tại sao anh lại nói thế không? Bởi đàn ông không giống như đàn bà. Người đàn ông khó lòng để bỏ qua, nhưng mau quên và ít khi muốn nhớ. Còn đàn bà luôn sẵn sàng tha thứ, nhưng nhớ dai và suy nghĩ rất dài... Anh và em, ai cũng vậy, mỗi người đều có một niềm riêng trong quá khứ. Nhưng hãy để nó ngủ yên với một miền xa xăm nào đó. Đừng trách cứ... đừng gợi nhớ... và đừng nhắc đến nó làm gì. Cái mình cần, đâu phải những điều đó. Có chăng chỉ là hiện tại, là tương lai để sao thật vững dài... Anh nói vậy, em hiểu đúng hay sai?
- Em nghĩ chúng mình... nên tạm dừng một thời gian anh ạ.
- Tạm dừng? Cũng tốt! Nếu cần thiết "stop"... thì cũng được. Tùy em!"
- ...
Chẳng phải là anh chẳng níu giữ em. Cũng chẳng phải anh không yêu em nhiều quá... Mà chỉ là... anh thấy lòng mình như sắt đá. Và anh buồn bởi em vẫn mộng mơ. Vẫn đam mê và trông chờ vào những điều không có thật. Vẫn ảo vọng, để mơ đến một quá khứ xa vời...
Hạnh phúc đâu cứ phải là đi tìm cho mình một người thật hoàn mĩ. Có chăng chỉ là học cách chấp nhận một người chưa hoàn mĩ mà thôi. Nếu em vẫn chưa chấp nhận chính mình và chưa bằng lòng với hiện tại, cứ tạm dừng hoặc đi tiếp, tùy em.
Cứ mải lao mình vào cuộc kiếm tìm hạnh phúc
giờ em mới nhận ra
mọi điều không đơn giản
Và anh ơi
Nếu đến một ngày
chồn chân
mệt mỏi
Em gục xuống giữa cánh đồng nghiệt ngã
Anh có vực em dậy
cho em được một lần nữa khóc trên vai anh...
8 nhận xét:
Tùy em
...
"Tạm dừng? Cũng tốt! Nếu cần thiết "stop"... thì cũng được. Tùy em!"
...
"..Nếu em vẫn chưa chấp nhận chính mình và chưa bằng lòng với hiện tại, cứ tạm dừng hoặc đi tiếp, tùy em!"
Vậy anh đang ở đâu? anh đang ở vị trí nào trong tình yêu của chúng ta!???? Em không hiểu...
...Và chiều nay!
Có một người đàn ông tủi phận
Lỡ đánh rơi em
Trên cánh đồng người...
"..." Cho em 1 lần nữa khóc trên vai anh nhé !
Không phải câu chuyện tình yêu đã hết
Chỉ là một người đã chán rồi đi...
câu chuyện rất giống với chuyện của em, em yêu một người mà luôn phải chịu nhiều đau khổ, chịu nhiều mệt mỏi vì tình yêu này...e phải xa anh ấy suốt hơn một năm, 2 đứa đã ở 2 nơi khác nhau...cho đến một ngày 15.11 thì a về, nhưng a lại phải về trêb quê liền, mãi 6 ngày sau e mới dc ở bên a, mà thời gian đó e hạnh phúc biết bao...nhưng số phận e ko may măn chút nào, e ở bên a dc 7ngày thì lại phải chia tay, a phải ở quê với gia đình, em thì phải vào sài gòn đi học tiếp, và rồi lại phải xa nhau...cho đến một này rất đẹp 12/12, a đã nói một câu rất giống với câu chuyện này "a và e, cần phải tạm dừng một thời gian" và rồi kể từ ngày hôm đó, e mãi ko thể hiểu dc ràng, lý do 2 đứa chia tay là gì, vì sao a lại đối xử với e như thế, e ko tìm được câu trả lời...nhưng cuối cùng,e cũng ko biết câu trả lời là gì, cứ lâu lâu, a lại nt hỏi thăm e, a gọi điện hỏi thăm e (mặc dù ko trực tiếp hỏi e nhưng a đã hỏi qua bạn e), e cũng ko hiểu gì hết nhưng e vẫn cố gắng chấp nhận sự thật đau đớn này... và hôm nay, đã là 10.12 rồi, 1 năm qua,e vẫn luôn nhớ về a, e vẫn luôn nhớ về a và e vẫn yêu a rất nhiều, e vẫn mãi ko thể nào quên a được...e vẫn còn yêu a rất nhiều...mặc dù e biết a ko còn là của e nữa rồi!!!!!!!
Anh cố tình bỏ nó lại bên đường
Giữa muôn vàn người,
Mặc cho nó bị ai nhặc đi, hay nó ra sao
Thì anh cũng chẳng thèm quan tâm
Hay lo lắng ,vì nó là 1 vật đã bỏ đi ....
Thanks anh Sói ! về những lời nói của anh đã làm cho em hiểu nhiều về cuộc sống hơn, vì cuộc sống của mình, thì do tự mình làm chủ ko pải dựa vào 1 ai cả ..."Sống là pải biết cho đi"nhưng em pải sống và ko cho đi wá nhìu để rùi pải tự chuốc lấy khổ, cho đi mà cả 2 ko vui thì thật là vô nghĩa ...đúng là những thất bại sẽ làm con ngưới ta trưởng thành hơn ...Dù j cũng cảm ơn anh "người tôi yêu"...
Cho đi nhưng rùi chẳng nhận lại được gì, ngòai sự đau khổ!!!!!
Anh chưa một lần biết vừa lòng với những gì mình đang có.Anh Vẫn cứ mải mê lao mình vào cuộc kiếm tìm hạnh phúc... cùng bao đam mê, mong muốn và hoài bão của lòng mình ,và anh biết việc ta che giấu nhau... lại là nền tảng làm nên điều đau khổ cho nhau ...anh là vậy luôn kính đáo và suy tinh anh nghĩ rằng chẳng ai đọc đựoc suy nghĩ của anh cả...
Tạm dừng? Cũng tốt! Nếu cần thiết "stop"... thì cũng được. Tùy anh!"Dù gì thì mọi chuyện cũng đã... phải ko anh ?anh cũng nghĩ vậy mà pải ko ?
Post a Comment
♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Hãy để lại nhận xét để nhận được sự chia sẻ và giúp đỡ!
♦ Nhận xét sẽ bị chặn vì những lý do sau: không có tên cụ thể, Không gõ dấu tiếng Việt, Nhận xét với mục đích spam, đụng chạm đến những vấn đề nhạy cảm của cá nhân, tôn giáo hay quốc gia,...
♦ Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọn Comment as là Tên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.