Có lẽ, đã tồn tại một thứ tình cảm như thế.
Na ná như tình yêu nhưng lại chẳng phải tình yêu…
Nồng nhiệt hơn tình bạn nhưng đôi lúc lại lạnh nhạt hơn người dưng…
Hay gọi cách khác thì nó là một thứ tình cảm bù trừ...
Gần giống như tình yêu - Một tình yêu đi mượn.
"Anh, em sợ một ngày nào đó anh sẽ bỏ em…".
"Bỏ ư? Có yêu đâu mà bỏ. Chưa bao giờ ta yêu nhau em à, sao em phải sợ điều đó chứ".
"Ừ nhỉ, có yêu đâu mà sợ… không yêu... và sẽ chẳng bao giờ yêu…".
Họ là hai con người xa lạ, vô tình biết nhau và họ đến với nhau. Chẳng cần đến một lý do và chẳng cần xác định. Không săm soi quá khứ và chẳng ngó ngàng đến tương lai. Cũng không có chuyện yêu đương và càng không có sự ràng buộc... Chỉ biết rằng mỗi lúc buồn chán, có tâm sự… hoặc mỗi lúc cô đơn, thấy não nùng… hay mỗi lúc vấp ngã và không thể tự đứng vững với chính bản thân mình. Họ tìm đến nhau để mong một điểm tựa… mượn một chỗ dựa tuy không mãi mãi nhưng lại vững chắc dù biết chỉ tạm thời…
"Em… Anh buồn quá".
"Em biết! Chưa bao giờ em thấy anh như vậy cả. Em thương anh quá. Anh nói đi, em giúp gì được cho anh?"
"Chẳng gì cả! Đến đây, ngồi yên đấy và hãy ôm anh thôi…".
Họ là hai con người hoàn toàn khác nhau. Mỗi người đều có cuộc sống riêng và theo đuổi những mục đích khác biệt. Anh là một người thuộc xã hội, đầy những tham vọng, sống từng trải và lăn lội với xó xỉnh cuộc đời. Cô là một người thuộc công việc. Bận bịu giấy tờ nơi công sở và luôn bận rộn giao tiếp với khách hàng... Chẳng ai nghĩ rằng họ lại quen nhau cả… và cũng chẳng ai ngờ họ lại có thể đến với nhau như vậy. Nhưng tôi biết, vì tôi hiểu tuy họ khác nhau hoàn toàn về cuộc sống. Nhưng họ lại có cùng chung một điểm thật giống nhau... Họ đầy đủ về vật chất, nhưng thiếu thốn - một chỗ dựa tinh thần.
"Anh là cái sọt rác của em. Để mỗi khi em buồn, em ném những tâm sự vào đấy".
"Vậy sao?".
"Uhm… Vậy còn anh, anh coi em là cái gì?".
"Không phải bạn… Cũng chẳng phải tình yêu".
"…"
"Nhưng đôi khi lại hơn cả tình yêu. Và ít nhiều thì anh cũng không coi em như cái sọt rác. Mà anh coi em như một chỗ dựa, một điểm tựa duy nhất mà trong anh cần có…".
"Anh…".
Trong rạp chiếu phim, họ ngồi gần nhau, cùng im lặng, mắt dõi nhìn về phía màn chiếu… Có những cái liếc nhìn, nhưng rồi lại quay đi như chưa từng gặp gỡ. Anh đứng dậy khẽ cúi mình gượng nói:
"Xin lỗi cô cho tôi ra nhờ một chút".
Cô mỉm cười, khép chân lại và để anh đi ra. "Bíp… Bíp…". Cô mở tin nhắn, chẳng có gì ngoài một dấu ba chấm (…). Anh đi vào, cô thò chân ra như muốn chặn anh lại. Anh khéo léo bước qua, ngồi xuống ghế và quay sang nói với cô bạn gái bên cạnh:
"Em à, phim hôm nay… dường như không hay lắm".
Và như thế, cô một bên… và anh ngồi một bên… Còn một bên, là người anh yêu... ngày đấy…
Nếu có thể đưa tay em nắm
Ta sẽ cùng nhau đi suốt cuộc đời
Chẳng phải tình nhân, chẳng thành bè bạn
Anh là anh, em là em thôi...
Theo Mr Lee.
10 nhận xét:
Tình yêu không thể nào hiểu được đâu?
2 người yêu nhau 10 năm rồi mà vì 1 lý do nào đó lại chia tay .Trong khi có tình yêu chỉ trong vòng 1 tuần là họ đã tiến đến hôn nhân rồi, cũng có trường hợp 2 người quen nhau qua sự mai mối nhưng khi kết hôn họ lại sống rất hạnh phúc bên nhau.Tình yêu là thế đó, có ai định nghĩa được tình yêu là gì không hãy giải đáp cho Dung đi " có thưởng đó" hi hi.............
ái chà, phần thưởng này của C.Dung khó lấy quá.hu hu ... đúng vậy, tình yêu thật là khó lý giải, mỗi nguời có một cách yêu và nhìn nhận tình yêu khác nhau không có một chuẩn mực nào nhất định , 100 người thì có tới 101 cách iu khác nhau đấy, ha ha ha...
Họ là hai con người xa lạ, vô tình biết nhau và họ đến với nhau.Họ tìm đến nhau để mong một điểm tựa…Khi mệt mỏi va những lúc chán trường ...
"... Một tình yêu đi mượn..."hjx...Thật là bùn cười nhỉ, TY cũng có thể mượn dc nữa đấy ...Từ "mượn"có nghĩa là yêu xong rùi trả như 1 món đồ vô tri vô giác vậy pải ko ?"TY = đồ vật "
"Không phải bạn… Cũng chẳng phải tình yêu"...Mà anh coi em như một chỗ dựa, một điểm tựa duy nhất mà trong anh cần có…"."cần thì em có đúng ko anh ?"
Đề nghị không dùng ẩn danh khi comment nhá. Thanks
"Mượn tình yêu" sao thấy thật thiếu trách nhiệm. cả người đi mượn và người cho mượn...
Có lúc buồn, cũng ước, giá có một bờ vai để khóc, để cười, để tâm sự...Nhưng...lại nhưng...bờ vai ấy chỉ là đi mượn...buồn...
Nhưng hứa với lòng chỉ ngã vào bờ vai của người mà mình thật lòng yêu thương.Quyết không đi mượn. hihi
Chuyện kể về một mối tình thầm lặng...
Lá nguyện cầu được sánh bước bên cây
Cây dẫu biết vẫn tỏ ra vô cảm
Mặc Lá buồn với mối tình đơn phương.
Qua đời Cây bao chuyện tình rực lửa
Lá dẫu buồn nhưng vẫn rất yêu Cây
Còn Cây ơi sao vô tâm dến thế?
Để Lá sầu , Lá cay đắng xót xa !
Có một ngày Cây bất chợt nhận ra
Trong đời mình cần bóng hình của Lá
Nhưng trong hai chẳng một ai nói cả
Cây ngại ngùng đành né tránh con tim.
Bao năm qua Cây vẫn cứ lặng im
Tìm lời giải cho tình yêu Cây - Lá
Bỗng xuất hiện Gió trong đời của Lá
Người sẵn sàng dám bày tỏ tình yêu.
Lá yếu mềm còn Cây thì nhu nhược
Lá đành lòng theo Gió để quên Cây
Lá lìa Cây là vì Cây không giữ
Hay là vì Gió thổi Lá bay đi
"Lá lìa Cây là vì Cây không giữ
Hay là vì Gió thổi Lá bay đi..."
...
Tôi là Lá!
Tôi yêu Cây.
Cây lại vô tình!
Biết làm sao được! Chuyện đời vẫn thế!
Nhưng cây và lá, tuy hai mà một, chỉ là một thôi!
Dâng cho đời bóng mát và những tiếng chim...
Bài "Cây ,lá và gió" này rất hay ...!
Đúng vậy Cây ko thấy là quan trọng khi lúc nào Lá cũng ở bên Lá ko nghĩ rằng có 1 ngày Lá sẽ rời xa Cây vì sự vô tình của Cây đã đẩy lá bay xa ... "Lá dẫu buồn nhưng vẫn rất yêu Cây",
"Lá lìa Cây là vì Cây không giữ"...!!!
Khi người ta không còn yêu tôi nữa
Câu hỏi thăm cũng đã trở nên thừa,
Sự quan tâm nay trở thành khó chiụ
Như sợi dây nào níu giữ cánh diều bay…
Khi người ta không còn yêu tôi nữa
Kỷ niệm qua như gió cuối chân trời
Một năm hẹn, vàng theo mùa giáng sinh
Để em tìm , ai đó rong chơi.
Khi người ta không còn yêu tôi nữa
Con đường quen xa ngái đến lạ lùng
Người không tới , hay đi hoài không tới
Giọt mưa chiều rơi xuống giữa mông lung.
Khi người ta không còn yêu tôi nữa
Nụ cười xưa, nay gượng gạo mất rồi
Đôi mắt nhìn không còn men sóng sánh
Bên cạnh một người mà cứ dõi xa xôi.
Khi người ta không còn yêu tôi nữa
Duyên nợ, số trời, người lấy để biện minh
“Mình không hợp,thôi chia tay người nhé?
Rồi mai sau, gặp người khác hơn mình”.
Khi người ta không còn yêu tôi nữa
Cứ tự nhủ mình phải cứng cáp đứng lên
“Người đổi thay đâu phải người có tội
Can cớ gì mà nghĩ Nhớ hay quên?”
Post a Comment
♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Hãy để lại nhận xét để nhận được sự chia sẻ và giúp đỡ!
♦ Nhận xét sẽ bị chặn vì những lý do sau: không có tên cụ thể, Không gõ dấu tiếng Việt, Nhận xét với mục đích spam, đụng chạm đến những vấn đề nhạy cảm của cá nhân, tôn giáo hay quốc gia,...
♦ Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọn Comment as là Tên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.